Chương trước
Chương sau
Hắn gật gật đầu đối với Lăng Tiếu an ủi một tiếng:
- Phong chủ yên tâm đi, Linh nhi tiểu thư hẳn là không có chuyện gì đâu!
Nói xong, hắn mới lập tức hướng con đường trở về mà bay nhanh.
- Chẳng lẽ thật là Cửu Thải Linh Lung thụ đem Linh nhi mang đi rồi?
Lăng Tiếu dừng ở nguyên chỗ nhìn Cửu Thải Linh Lung thụ ở không xa mà lâm vào trong trầm tư.
Thần niệm của hắn càng không ngừng quét đi, nhưng mà như cũ không có bất kỳ phát hiện nào.
Hắn lại một lần nữa nhắm mắt lại, một lát sau mở ra cũng là không nhìn thấy Tiêu Linh xuất hiện.
- Làm sao đây? Chẳng lẽ thật trở về tìm người của Mộc Văn tộc tính sổ hay sao?
Lăng Tiếu lộ ra có chút gấp gáp nói.
Bỗng dưng hắn tựa như nghĩ tới điều gì, vỗ ót một cái, tiếp theo kinh hô:
- Đúng a, ta dù không có Lục lão đi theo nhưng mà còn có một phần ba trái tim, tin tưởng nó hẳn là cảm ứng được tồn tại của Cửu Thải Linh Lung thụ đấy!
Ngay lập tức hắn lấy ra một phần ba Bất Tử chi tâm kia, đem nó cẩn thận cầm trong tay, hắn vận chuyển lực lượng Mộc thuộc tính của hắn cùng nó khẩn mật liên hệ ở chung một chỗ.
Lăng Tiếu sở dĩ có thuần Mộc thuộc tính chi thể toàn bộ bởi vì hắn từng cùng Lục Ông là một thể, hắn đã ở trong bất tri bất giác lây dính một cỗ Bất Tử chi khí nồng đậm rồi.
Khi lực lượng Mộc thuộc tính của Lăng Tiếu cùng với Bất Tử chi tâm kia cộng minh, chuyện kỳ dị liền phát sinh!
Chỉ thấy một phần ba Bất Tử chi tâm kia hóa thành một đoàn năng lượng lặng lẽ mà nhập vào vị trí tâm tạng của hắn biến mất không thấy!
Sau khi Lăng Tiếu cảm ứng đến thì đã chậm, một cỗ Bất Tử chi khi mênh mông tinh thuần bắt đầu từ vị trí tâm tạng của hắn tràn ra, đem tất cả cơ năng toàn thân hắn đều tư nhuận lên, sinh cơ mênh mông bừng bừng kia dị thường khổng lồ, khiến cho Lăng Tiếu đều cảm thấy hồn nhiên thư sướng hẳn lên.
Ta lại đem lực lượng của Bất Tử chi tâm hấp thu, bây giờ nhưng không có đồ vậy trao đổi với Mộc Văn tộc rồi!
Lăng Tiếu không nhịn được nhẹ thở dài.
Một phần ba Bất Tử chi tâm đối với người bình thường mà nói còn có thần hiệu tăng lên lực lượng, nhưng mà Lăng Tiếu là Chí tôn Thủy Thần, lực lượng cần hấp thu cực kỳ khổng lồ, mà lúc Lục Ông cho hắn cái Bất Tử chi tâm này còn chỉ là thập giai, ngay cả thập nhất giai đều chưa đạt tới, lực lượng kia đối với Lăng Tiếu mà nói tự nhiên không tính là quá khổng lồ.
Thần hiệu của nó chú trọng ở trên lực lượng Bất Tử mà thôi!
Ngày sau Lăng Tiếu cho dù bị diệt đến thân thể không còn da thịt, thần hồn cũng bị bạo chết, chỉ cần có một tia huyết nhục tồn tại hắn vẫn có thể dựa vào cỗ Bất Tử chi khí này một lần nữa ngưng tụ thân thể, trọng sinh lại!
Đây mới chính là chỗ thần hiệu của Bất Tử chi tâm, tương đương với cho Lăng Tiếu một lần cơ hội bất tử.
Khi Lăng Tiếu đem lực lượng của Bất Tử chi tâm kia hoàn toàn tiêu hóa, hắn lập tức cảm ứng được một cỗ lực lượng không hiểu hàng lâm đến trên người hắn, tựa hồ là bị lực lượng nào đó dẫn dắt để hắn giống như tiến vào không gian trận, hoặc là giống như tiến vào vực môn, sau một khắc liền thân ở một cái địa phương khác.
Chỉ thấy ở chung quanh hắn đều là từng cỗ hoang lương chi khí đánh đến, rất nhiều âm phong tràn ngập rít lên, thảo tùng trên mặt đất đã biến thành một mảnh tử tịch, rất nhiều loạn thạch bụi trần bốc lên, giống như là một mảnh tử địa!
- Đây là đâu?
Lăng Tiếu hết sức không hiểu mà tự hỏi.
Đột nhiên hắn thấy được ở phái trước lại có một đạo bóng hình xinh đẹp, đó không phải là Tiêu Linh thì là ai.
- Linh nhi!
Lăng Tiếu kinh kêu lên.
Ngay lập tức hắn liền hướng tới phương hướng Tiêu Linh lướt qua.
- Lăng Tiếu ca ca ngươi cũng đến rồi!
Tiêu Linh quay đầu nhìn Lăng Tiếu lập tức kinh hỉ kêu lên.
- Ừ, ngươi là thế nào đi đến chỗ này?
Lăng Tiếu thấy được Tiêu Linh liền an tâm, liền thuận miệng hỏi.
- Ta cũng không biết, ta chỉ là nhắm mắt lại muốn nhìn đến Cửu Thải Linh Lung thụ, sau đó liền xuất hiện ở chỗ này, ta không thấy Lăng Tiếu ca ca liền cảm thấy có chút sợ!
Tiêu Linh đến bên cạnh Lăng Tiếu nói.
- Nguyên lai là như thế!
Lăng Tiếu đáp một tiếng, liền bắt đầu nhìn quanh bốn phía.
Hắn phát hiện phiến tử tịch chi địa này trừ hoang lương vô cùng ra lại không có sinh cơ gì, nhưng là ở phía trên chỗ này lại là lấp lánh từng đoàn Cửu thải thần hà!
Trừ cái này ra, ở giữa Cửu thải thần hà lại có một đoàn ô vân hòa trộn ở bên trong, tựa hồ đang cùng với Cửu thải thần hà kia đối kình, mà ô vân kia đã chiếm cứ thượng phong rồi, Cửu thải thần hà kia thì tựa như là đang đau khổ duy trì, chỉ sợ sớm muộn sẽ bị đoàn ô vân này hoàn toàn cắn nuốt sạch!
Lăng Tiếu ca ca, ta cảm giác được ta là bị người gọi đến chỗ này, nhưng mà ta đi tới chỗ này lại không thấy người nọ xuất hiện, thật là kỳ quái!
Tiêu Linh ôm cánh tay của Lăng Tiếu nhỏ giọng nói.
Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu cũng không nói gì, hắn đã cảm ứng được một chút đầu mối, chỗ này chỉ sợ có liên quan đến Cửu Thải Linh Lung thụ!
Bởi vì hắn hấp thu Bất Tử chi tâm, có một chút cảm ứng giữa Bất Tử với các thần thụ khác.
Cảm ứng kia ở chỗ này hiển lộ ra dị thường kịch liệt rõ ràng.
- Cửu Thải Linh Lung thụ ngươi nhất định là ở chỗ này đi?
Lăng Tiếu nhìn lên không gian quỷ dị ở chỗ này một chút mà hét lên hỏi.
Lời của Lăng Tiếu ở chỗ này hồi đãng, nhưng mà lại không nhận được trả lời.
Tiêu Linh cũng là mở mắt ra nhìn chung quanh, mắt to kia càng không ngừng lưu chuyển mang theo thập phần khẩn trương cùng mong đợi.
- Chẳng lẽ cảm ứng của ta sai rồi?
Lăng Tiếu có chút hoài nghi nói.
Bỗng dưng từ phía trên hắn bắn nhanh xuống một đạo Cửu thải thần hà.
Lăng Tiếu đem Tiêu Linh bảo hộ ở phía sau, cảnh giác mà nhìn chằm chằm vào một đạo cửu thiên thần hà kia!
Chỉ thấy cửu thiên thần hà kia hội tụ thành một đạo nhân ảnh dần dần hiển hóa thành rõ ràng.
Đây rõ ràng là một mỹ phụ thân mặc cửu thải hà y, ngũ quan cùng dáng người của nàng vô cùng giống nhân loại, chỉ là tứ chi kia của nàng lại có rất nhiều cành cây rễ cây, hiển nhiên là một đạo thụ nhân!
Lăng Tiếu minh xác mà khẳng định, đây hẳn là thụ linh của Cửu Thải Linh Lung thụ rồi!
- Ngươi hẳn chính là Cửu Thải Linh Lung thụ?
Lăng Tiếu hỏi.
Cửu Thải Linh Lung kia mang theo vẻ phức tạp nhìn thoáng qua Lăng Tiếu cùng Tiêu Linh, cuối cùng ánh mắt nhưng ngừng lại ở trên người Lăng Tiếu lên tiếng nói:
- Nhân loại, làm sao ngươi lại có Bất Tử chi khí nồng đậm như thế?
Lăng Tiếu trực tiếp đáp:
- Đó là bởi vì ta gặp qua Bất Tử thụ, lão còn ở trong thức hải của ta uẩn dưỡng một đoạn thời gian!
Đôi mỹ mâu kia của Cửu Thải Linh Lung thẳng tập đến nội tâm của Lăng Tiếu, trên khuôn mặt kia ngay lập tức biến háo mấy cái mới than thở nói:
- Xem ra Bất Tử lão gia hỏa kia còn thật sống chung với ngươi, bất quá lão có thể đem một phần ba Bất Tử chi tâm giao cho ngươi thật sự là đại cơ duyên của ngươi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.