Chương trước
Chương sau
- Tốt lắm, chúng ta liền đi đến Mộc Văn tộc cùng bọn họ đàm phán một chút, mặt khác chúng ta phải chuẩn bị các loại Chí tôn thần tài Mộc thuộc tính, chỉ cần bọn họ cần đến thì hết sức thỏa mãn yêu cầu của bọn họ, cần phải đem Thủy Nguyên thạch giao dịch được!
Lăng Bác vỗ bàn nói, tiếp theo lại nói:
- Tiếu nhi, ngươi đi về trước hỏi bằng hữu kia của ngươi một chút, xem hắn có biết Mộc Văn tộc cần nhất cái gì hay không, chúng ta trước tiên làm tốt chuẩn bị rồi lại nói!
- Vâng tộc trưởng!
Lăng Tiếu đáp một tiếng, lập tức xoay người trở về bên phía Thiên Long môn.
Trở lại trên sơn phong của hắn, Lăng Tiếu lại lần nữa triệu kiến Dương Hải, hướng hắn hỏi một chút tình huống tỉ mỉ về Mộc Văn tộc.
Dương Hải cũng là đối với Lăng Tiếu biết thì nói hết, đem những thứ hắn biệt đến đều nói ra.
Dương Hải đối với Mộc Văn tộc so với bọn hắn hiểu rõ hơn một chút, nhưng là những tin tức này cũng có tác dụng không phải là rất lớn.
Đáng giá duy nhất cho Lăng Tiếu trọng thị vẫn là một điểm người của Mộc Văn tộc có thể cảm ứng ra tâm tư của người khác, nếu là hơi chút để bọn họ cảm ứng đến ý bất mãn, vậy tuyệt đối là trực tiếp trở mặt không nhận người.
Cho nên đàm phán lần này tốt nhất là phải cân thành thật ý, không thể làm ra cái sai lầm gì, tuyệt không thể giao cho người có tâm kế rất nặng đi làm!
- Là người thì ai cũng có một điểm tâm cơ, nếu là không có dục vọng sẽ bị người khác tính kế rồi, bất quá thẳng thán đàm phán cũng là có thể làm được, việc này phải cẩn thận mới được, tuyệt đối không thể mang theo quá nhiều người đi, hai ba người đi tới đó liền không sai biệt lắm!
Lăng Tiếu thầm tính toán ở trong lòng.
Bỗng dưng hắn nghĩ đến một đạo bóng dáng xinh đẹp, tiếp theo thoáng qua vài phần cười nhạt nói:
- Có lẽ cô nàng kia có thể giúp ta một chút!
Lăng Tiếu cũng không có lập tức hành động, mà là lưu ở trên sơn phong hảo hảo ngây ngốc mấy ngày.
Hắn trực tiếp tìm được mẫu thân Mộng Tích Vân, tính toán đem một phần hậu lễ cho nàng!
Mộng Tích Vân như cũ là bộ dạng thiếu phụ, nàng có nhi tử xuất sắc như vậy, dung nhan muốn già đi cũng khó a!
Bất quá thiên phú tu luyện của nàng cũng không phải là rất xuất chúng, hơn nữa nàng cũng không có cố gắng giống như những người khác, dù có các loại tư nguyên của Lăng Tiếu phụ giúp, nhưng mà nàng đến bây giờ còn chỉ là tu vi Huyền Đế đỉnh phong mà thôi, cách thành Thánh đều có một cự ly không ngắn a!
Bởi vì có một chút cảnh giới cũng không phải là đan dược có thể để cho người ta trực tiếp đột phá được, giống như đạt tới Thánh giả trở lên còn cần đối với lực lượng đẳng giai có cảm ngộ nhất định mới có thể mượn trợ giúp của đan dược mà tiến giai.
Những nàng dâu kia đều là đang thay nàng cảm thấy lo lắng, nhưng mà nàng hết lần này đến lần khác vẫn đều không thèm để ý!
Nàng từng chỉ là một cái Huyền Sĩ nho nhỏ, có thể đạt tới cấp bậc Huyền Đế này đã là để nàng cảm thấy khó có thể tưởng tượng rồi, cũng không hi vọng xa vời nhiều lắm.
Huống chi bây giờ nàng cũng là cùng mấy tôn nhi ở chung một chỗ đã là quen rồi, đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn cùng vui vẻ rồi!
- Tiếu nhi, hôm nay làm sao có rảnh rỗi đến gặp mẹ rồi!
Mộng Tích Vân mang theo vẻ mặt vui mừng nói.
Bây giờ tôn nhi đều trưởng thành rồi, đều không cần nàng quan tâm, nàng cũng là thanh nhàn đến có chút buồn bực!
- Mẹ, cha ở đâu rồi?
Lăng Tiếu kêu lên một tiếng, lại thuận miệng hỏi.
Mộng Tích Vân tức giận nói:
- Đừng nhắc đến hắn, bây giờ là chán ghét lão bà ta rồi, giống như là tiểu tử ngươi, cơ hồ là vài năm mới thấy mặt một lần, có thể đều đem hoàng kiểm bà ta đều quên rồi a!
Lăng Tiếu đến bên cạnh Mộng Tích Vân cười nói:
- Ai dám nói mẹ ta là hoàng kiểm bà, người nọ nhất định là mắt mù rồi, mẹ nhưng là so với cô nương hai mươi tuổi còn xinh đẹp hơn đó!
Mộng Tích Vân cười đến nở hoa nói:
- Ngươi tiểu tử này chính là giỏi nhất làm người ta vui vẻ, khó trách ngươi tìm nhiều con dâu tốt như vậy a!
Ngừng một chút nàng lại nói:
- Tiếu nhi, ngươi bây giờ chỉ có Thiên Nhi, Duyệt nhi, Oanh nhi hai cái nhi tử cùng một nữ nhi, ngươi cảm thấy hài lòng rồi sao?
- Thiên nhi nhất định là có tiền đồ, tương lai nhất định không kém ta, Duyệt nhi cũng đã chữa được bệnh xấu rồi, thành tựu tương lai không bằng Thiên nhi nhưng mà cũng không kém, Oánh nhi sớm muộn phải lập gia đình, chỉ là nàng bây giờ nhãn giới không thấp a, không biết nàng sẽ coi trọng vị tráng niên tài tuấn nào, có ba bọn họ là ta hài lòng rồi a! Huống chi còn có Lăng Vũ cùng Lăng Trạch hai tiểu gia hỏa kế thừa tất cả của ta, cũng đầy đủ rồi!
Lăng Tiếu thuận theo mà đáp.
- Hài lòng cái đầu ngươi a, ta và cha ngươi liền có mỗi cái nhi tử ngươi, mà ngươi cùng cha ngươi đều là tu luyện cuồng, hàng năm đều không ở bên cạnh mẹ, bây giờ Thiên nhi, Duyệt nhi bọn họ đã lớn lên rồi, liền ngay cả Tiểu Vũ cùng Tiểu Trạch cũng không còn nhỏ rồi, một người đều không ở bên cạnh mẹ, mẹ rất phiền muộn a!
Mộng Tích Vân nhẹ thở dài nói.
- Mẹ cứ yên tâm đi, Duyệt nhi cũng là nên thành thân rồi, xem hắn có cô nương nào vừa ý hay không ta liền để cho hắn lập tức thành thân, lại cho ngươi vài cái tằng tôn nhi, tằng tôn nữ, ngươi cũng không còn thanh nhàn như vậy nữa a!
Lăng Tiếu cười nói.
Hắn một mực đều biết rõ mẫu thân của hắn rất muốn chơi với hài tử, lại nghe ngữ khí bây giờ của nàng, cho nên mới nói ra kiến nghị này!
Lời dù nói như vậy, nhưng là Duyệt nhi giống như tính tình phong lưu, lại là không chung tình, từ trước tới giờ không thấy hắn đem cô nương nào đến cho ta gặp mặt, chỉ sợ muốn hắn thành thân cũng chỉ là miễn cưỡng thông qua, không có chỗ tốt gì a!
Mộng Tích Vân cảm thán nói.
Lăng Tiếu lại nói:
- Ta đây để cho Thiên nhi cùng Nguyệt Mai lại sinh một đôi long phượng thai cho ngươi chơi đùa một chút!
Ngươi cho là long phượng thai thật dễ sinh như vậy a, hơn nữa Thiên nhi cũng giống như ngươi, đều là vài năm mới gặp được hắn, muốn để hắn và Nguyệt Mai sinh con không biết phải chờ đến khi nào!
Mộng Tích Vân nói, ngừng một chút nàng nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu nói:
- Tiếu nhi, ngươi nhiều nàng dâu như vậy, chúng nữ kỳ thật mỗi người đều muốn có hài tử, nếu không ngươi lại cho ta thêm mấy tôn tử tôn nữ, như vậy mẹ cũng không còn tịch mịch thanh nhàn như vậy nữa a!
Ánh mắt của Mộng Tích Vân thấu ra chờ đợi vô hạn, loại ánh mắt này nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, để hắn cảm thấy đều dựng tóc gáy lên rồi.
Kỳ thật cái vấn đề này hắn đã sớm nghĩ qua rồi, chỉ là hắn không có hỏi qua chúng nữ, mà chúng nữ cũng không nói với hắn, huống chi bây giờ tôn tử tôn nữ cũng đã lớn như vậy rồi, lại muốn hài tử, những cái bối phận này cũng thật là đủ loạn đi!
- Mẹ, lời này chúng ta nói thì có thể, đừng nói với bọn họ, nếu như lại cùng bọn họ sinh ahif tử vậy thì đều loạn rồi!
Lăng Tiếu có chút ngượng ngùng nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.