Chương trước
Chương sau
Ở trên đường cũng để lại không ít dấu chất khoái hoạt của hai người bọn họ!
Tiên Vu Hương Mạt bị Lăng Tiếu ôn nhuận nên càng thêm kiều diễm ướt át, bộ dạng thùy mị sau khi trở thành nữ nhân chính thức dần dần triển lộ ra, sự hấp dẫn của thiếu phụ cũng lộ rõ ràng.
Sau khi trải qua một đoạn thời gian, dựa vào tốc độ của Lăng Tiếu cuối cùng cũng chạy đến một thành trì ở gần Vạn Thú Sơn Mạch.
Tòa thành trì này nằm trong phạm vi quản hạt của Vạn Thú Minh, đó là một tòa thành trị mậu dịch tự do, Vạn Thú Minh sẽ không phái người nào đến đây trấn thủ cả, mà là do người ngoại lai thực lực cường đại chiếm hữu quản hạt, mà đại lượng thần tinh bọn hắn kiếm được đều cần giao nộp cho Vạn Thú Minh ba thành là được.
Lăng Tiếu vốn định trực tiếp chạy tới Vạn Thú Sơn Mạch, nhưng Tiên Vu Hương Mạt lại bảo Lăng Tiếu dừng lại nghỉ ngơi ở đây một lúc đã, từ đó có thể nghe ngóng tin tức về Viêm Dương và một ít tình huống gần đây của Vạn Thú Minh.
Bằng không Lăng Tiếu mạo muội xông vào Vạn Thú Sơn Mạch nhất định sẽ bị đàn thú trong Vạn Thú Sơn Mạch công kích, kinh động người Vạn Thú Minh, đến lúc đó thì phiền toái rồi.
Vào trong thành trì, có thể từ trong miệng rất nhiều võ giả biết được một ít tình huống, cũng tốt hơn mù quáng xâm nhập vào Vạn Thú Sơn Mạch.
Lăng Tiếu đã đổi lại một bộ võ phục bình thường, tạm thời không muốn quá đề cao, bằng không sẽ bị người xung quanh coi thành con cừu nhỏ, thầm chí còn muốn cắn một miếng khiến hắn cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, hơn nữa cảm giác khi mặc áo choàng Luyện Dược Sư cũng không thoải mái bằng võ phục.
Đương nhiên có lúc cần thiết, hắn mới đổi lại áo choàng Luyện Dược Sư!
Nhưng Lăng Tiếu đổi về võ phục lại xuất hiện tệ đoan, bởi vì Tiên Vu Hương Mạt ở bên cạnh hắn quá mức hấp dẫn người.
Nàng một thân ngân sức trang phục lộng lẫy, lúc đi đi lại lại đều mang theo từng hồi chuông bạc, thập phần hấp dẫn người, hơn nữa bản thân nàng còn là một thiếu nữ xinh đẹp tràn đầy phong tình dị tộc, tự nhiên bị không ít sắc lang nhìn chằm chằm vào rồi.
Cũng may Tiên Vu Hương Mạt đối mặt loại tình huống đã sớm biết cách ứng phó.
Nàng trước đây đạt được Thần Vương Đan của Lăng Tiếu trợ giúp đã đột phá thành cao giai Thần Vương, khí tức của nàng phóng ra ngoài, dẹp tan đám người cứ nhìn chằm chằm vào nàng không buông.
Thần Vương, cũng không phải tùy ý chỗ nào cũng có, mà cao giai Thần Vương như Tiên Vu Hương Mạt, mặc kệ ở nơi nào đều là tồn tại phi thường cường đại, cũng không phải người bình thường dám trêu vào.
Quả nhiên, Tiên Vu Hương Mạt sau khi liên tục áp bách mấy người bay ra ngoài, không ít người liền tranh thủ tránh khỏi nàng, không dám lại nhìn thẳng nàng nữa.
Lăng Tiếu lộ ra thần sắc tán thưởng với Tiên Vu Hương Mạt, lấy thế đè người như vậy mặc dù thoạt nhìn bá đạo, nhưng lại là biện pháp giải quyết tốt nhất.
Lăng Tiếu và Tiên Vu Hương Mạt tìm một gian tửu quán đi vào, tìm một góc khuất ngồi xuống, nghe đám người tam giáo cửu lưu ở đây đàm luận với nhau.
Quả nhiên, Lăng Tiếu rốt cục nhận được một ít tin tức hữu dụng với bản thân.
- Có nghe nói hay không, người Viêm Tộc khai chiến với Vạn Thú Minh!
- Không thể nào, chuyện như vậy sao chúng ta không nghe nói, làm sao ngươi biết được?
- Việc này cũng vừa xảy ra không lâu, nghe nói tân tấn Thần Dược Sư của Viêm Tộc, Viêm Dương muốn cầu hôn Thiên Nữ Vạn Thú Minh, nhưng lại bị cự tuyệt, vì vậy đã xảy ra xung đột
- Sao tình huống ta nghe lại không phải như vậy, ta nghe nói là Viêm Tộc có người phát hiện Chu Tước thần thú, muốn bắt thần thú, cho nên chọc giận người Vạn Thú Minh, hiện giờ người Vạn Thú Minh đang định tiêu diệt toàn bộ những người Viêm Tộc tiến vào Vạn Thú Sơn Mạch kia đấy.
- Chu Tước thần thú người nào không biết chỉ có Thiên Nữ Vạn Thú Minh mới có thể triệu hoán, rõ ràng dám ở trong Vạn Thú Sơn Mạch bắt thần thú, người Viêm Tộc cũng quá lớn gan đi nha!
- Tóm lại bây giờ chớ nên tới g ần Vạn Thú Sơn Mạch, bằng không chết cũng không biết tại sao đâu.
Người trong tửu lâu vừa uống rượu vừa lớn tiếng đàm luận.
Lăng Tiếu sau khi nghe được tin tức như thế liền không khỏi khẽ nhíu mày.
Hắn vốn còn muốn Viêm Tộc và Vạn Thú Minh có thể đậu vào một ít quan hệ, nhưng bây giờ xem ra lại hoàn toàn trái ngược với tưởng tượng của hắn, kế hoạch của hắn phải phá sản rồi.
- Chúng ta đi thôi!
Lăng Tiếu cũng ngồi không yên, hắn nói với Tiên Vu Hương Mạt một tiếng liền mang theo Tiên Vu Hương Mạt rời khỏi quán rượu.
Hắn mặc dù cũng không có giao tình quá sâu với Viêm Dương, nhưng hắn đối với người bằng hữu Viêm Dương này cảm giác rất không tệ, đối đãi người thẳng thắn, chân thành, làm người cũng rộng lượng, là một bằng hữu đáng kết giao.
Hiện giờ tình huống của hắn ở trong Vạn Thú Sơn Mạch chỉ sợ không được tốt lắm, hắn có lẽ nên đi giúp một tay!
Chỉ là Lăng Tiếu vừa mang theo Tiên Vu Hương Mạt ra khỏi quán rượu thì phiền toái đã đến thăm!
- Thiếu gia, chính là ả đàn bà thúi này, rõ ràng dám ra tay đả thương người
Một gã Thánh giả mang theo một đám người xuất hiện, chỉ vào Tiên Vu Hương Mạt nói với thanh niên hoa lệ ở bên cạnh.
Đám người này tổng cộng có hai ba mươi người, ăn mặc phục sức thống nhất, nhìn ra được bọn họ đều là người của một cổ thế lực lớn trong thành trì này.
Trong đó người trẻ tuổi cầm đầu rõ ràng là một gã đê giai Thần Vương, ngoài ra còn có hai ba tên Bsn Thần Vương, còn lại đều có thực lực Thánh Hoàng và Thánh giả.
Thanh niên dẫn đầu kia vẻ mặt tà khí, cầm trong tay một cây hắc phiến, mặc một bộ quần áo đẹp đẽ quý giá, vừa nhìn đã biết là một công tử ca rồi.
Vừa rồi nói chuyện là thủ hạ vị công tử ca này, bình thường rất biết vuốt mông ngựa, ngược lại rất được công tử ca này thưởng thức.
Mà người này cũng biết thiếu gia hắn ưa thích đủ loại mỹ nữ, thực tế loại nữ tử dị tộc thế này thiếu gia càng thích, cho nên đặc biệt gọi thiếu gia hắn tới, mục đích chính là muốn khiến nữ nhân này đẹp mắt.
Quả nhiên, công tử ca này vừa thấy được Tiên Vu Hương Mạt, hai mắt lập tức bốc lên vẻ tham lam nồng đậm, phảng phất như hận không thể lập tức kéo Tiên Vu Hương Mạt qua mà hảo hảo sủng hạnh một phen vậy.
- Tiểu thư, ngươi đả thương thủ hạ ta, như thế nào cũng phải cho một câu trả lời thỏa đáng chứ, ngươi cảm thấy thế nào?
Vị công tử ca kia không nhìn thẳng Lăng Tiếu, rất là tiêu sái nói với Tiên Vu Hương Mạt.
Tiên Vu Hương Mạt vốn muốn trực tiếp động thủ đuổi đám người đáng ghét này đi rồi, nhưng Lăng Tiếu lại ở một bên đoạt hỏi trước:
- Ngươi muốn câu trả lời thế nào?
Công tử ca kia có chút chán ghét trừng Lăng Tiếu:
- Ở đây không có chuyện của ngươi, thức thời thì mau cút cho ta, đừng trở ngại ta nói chuyện với vị tiểu thư này.
Tên này dứt khoát liền coi như Lăng Tiếu như không khí mất rồi!
Công tử ca này thật ra là thiếu gia Tần gia, thế lực lớn nhất trong thành này, mà tòa thành trì này cũng là do Tần gia trông coi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.