Chương trước
Chương sau
Tiên Vu Hương Mạt, một nữ tử để cho người khác tưởng tượng liên miên, giống như là hương hoa, xác thật là hết sức để người động tâm.
Nàng ở trên vũ hội vặn vẹo vóc người giống như xà kia, bộ ngực cùng với cái mông căng tròn kia luôn mang theo hấp dẫn khổng lồ, đôi mắt nàng kia thấy ra nhãn thần vũ mỵ, lại càng tràn đầy thần sắc câu hồn đoạt phách, mỗi động tác, mỗi cái ánh mắt của nàng cơ hồ để cho Man tộc nhân tại tràng lâm vào điên cuồng.
Không ít nam tử Man tộc trẻ tuổi không ngừng hướng về phía nàng vây quanh, cùng nàng cộng vũ, hi vọng có thể khiến cho mỹ nhân chú ý!
Đáng tiếc ánh mắt của nàng một mực dừng lại ở trên người Lăng Tiếu, tràn đầy vẻ chờ đợi!
Tiên Vu Hương Mạt nói như thế nào cũng là mỹ nữ xuất sắc nhất bên trong Man tộc, tướng mạo, thực lực của nàng đều không phải là nữ tử bình thường có thể so sánh được.
Nàng luôn luôn đối với chính mình vô cùng có tự tin, một mực hi vọng có thể đợi được một dũng sĩ mạnh nhất trẻ tuổi xuất sắc xuất hiện!
Nàng bây giờ còn chưa đến hai nghìn tuổi nhưng mà đã đạt tới trung cấp Thần Vương đỉnh phong, ở bên trong tộc đồng lứa không ai là đối thủ của nàng, cho nên một mức đến hiện tại đều không tìm được lang quân như ý.
Nàng đã quyết định chủ ý không gặp được người thích hợp sẽ không lấy chồng.
Song Lăng Tiếu ngày đó ở trên dũng sĩ đại hội của Man tộc bọn họ đột nhiên xuất hiện, một chiêu liền đem Lê Đấu oanh đến gần chết, lập tức đưa tới sự chú ý của nàng.
Cho dù Lăng Tiếu nhìn đến hết sức anh tuấn, bá khí dị thường, là loại hình tình nhân trong mộng của rất nhiều nữ nhân.
Đáng tiếc chính là ở trog mắt cô nương Man tộc, bọn họ càng thích loại nam nhân cao lớn cường tráng, thô quánh cuồng dã kia hơn, mà Lăng Tiếu liền lộ ra vẻ đơn bạc, không đủ cường tráng, không giống như là một gã dũng sĩ chân chính.
Cho nên Lăng Tiếu ở trong mắt những cô nương của Man tộc, hắn ngược lại không phải là loại nam nhân hấp dẫn được bọn họ, ngược lại để cho bọn họ có một chút chán ghét.
Nhưng mà sau đó Lăng Tiếu lại là địa hiển thần uy, liên tục đánh bại rất nhiều tù trưởng cùng tộc trưởng của bọn họ, bày ra một mặt cực độ bá đạo uy mãnh, trực tiếp tù binh trái tim của rất nhiều nữ tử Man tộc!
Tiên Vu Hương Mạt chính là một trong những cô nương bị Lăng Tiếu triệt để tù binh, nàng phát hiện đây chính là nam nhân nàng muốn tìm.
Trẻ tuổi, bá khí, là dũng sĩ cường đại nhất, chỉ sợ cùng hắn có một đêm kích tình, có thể mang thai chủng của hắn nàng cũng cảm thấy vô cùng kiêu ngạo ròi!
Chỉ là nàng luôn luôn đối với nam nhân khinh thường chủ độn hiến thân, cư nhiên là đem Lăng Tiếu trực tiếp dọa chạy, đây để cho nàng bối rối vô cùng!
Nàng cảm thấy mị lực của mình không cách nào hấp dẫn Lăng Tiếu sao?
Hay là ngoại tộc nhân đối với cô nương Man tộc bọn họ không cảm thấy hứng thú đây?
Nhưng mà rõ ràng lúc nàng đi ra bên ngoiaf đều có rất nhiều người muốn đánh chủ ý tới nàng, điểm này chúng tỏ mị lực của nàng hẳn là vô cùng đầy đủ mới đúng.
Nàng không khỏi hoài nghi:
- Chẳng lẽ hắn không phải là một nam nhân chân chính?
Lăng Tiếu nếu như biết được ý nghĩ này của nàng, cho dù là bị tức chết ngay tại chỗ cũng phải đem nàng trừng phạt mới được!
Hắn là nam nhân đường đường chính chính, thê thiếp không ít, nhi tôn đều đã có, tại sao có thể bị người khác nghĩ thành không phải là nam nhân được?
Tốt ở chỗ Tiên Vu Hương Mạt lại là tìm Tiên Vu Dã hỏi một chút mới minh bạch, mới biết được Lăng Tiếu là một nam nhân chân chính, chỉ là một thời gian ngắn không cách nào thích ứng được tập tục của Man tộc bọn họ, không cách nào thích ứng được cô nương Man tộc nhiệt tình như lửa kia mà tính cách không bị gò bó kia mà thôi.
Nghe giải thích của Tiên Vu Dã, Tiên Vu Hương Mạt mới bỏ đi ý nghĩ Lăng Tiếu không phải là nam nhân.
Sau đó nàng biết được Lăng Tiếu là một gã Thần dược sư, đây càng đốt lên ý nghĩ nhiệt liệt truy cầu Lăng Tiếu của nàng.
Cô nương Man tộc bọn họ cùng những nhân tộc khác không giống nhau, bọn họ lớn mật, nhiệt tình, đối với người mình yêu đều dám trực tiếp đi biểu lộ ra, sẽ không có cảm giác căng thẳng thẹn thùng gì.
Hôm nay thừa dịp hôn lễ của TIên Vu Dã cử hành câu hỏa đại hội, nàng lại một lần nữa hông hề giữ lại một mặt nhiệt tình kia của nàng mà biểu hiện ra với Lăng Tiếu, biểu hienj ra nàng có ái ý rất nồng đậm với Lăng Tiếu.
Chỉ thấy nàng tránh qua được tất cả nam nhân, vũ động bước nhảy ngân linh động nhân kia, từng bước từng bước hướng về phía Lăng Tiếu trên yến tiệc mà đi.
Mỗi đạo ánh mắt kia của nàng đều bắn ra yêu thích nóng bỏng, cánh tay, đôi chân mịn màng trong suốt như ngọc kia mỗi một chỗ đều là phát tán ra hấp dẫn nguyên thủy nhất.
Nàng đến bên cạnh Lăng Tiếu mà không cố kỵ đến ánh mắt của tộc trưởng cùng các tù trưởng ở bên cạnh, trực tiếp quấn lên Lăng Tiếu, ngón tay ngọc càng không ngừng trêu chọc vào chỗ nhạy cảm của hắn!
Đám người Thác Bạt Lý Khánh cùng với Tiên Vu Tây Túc đều lộ ra nụ cười hào sảng.
Thác Bạt Lý Khánh lại càng nhìn về phía Tiên Vu Hương Mạt, hướng về nàng giơ cao ngón tay cái nói:
- Hảo cô nương của tộc ta, ánh mắt thật là đủ tốt!
Thác Bạt Lý Khánh tự nhiên muốn cô nương Man tộc bọn họ có thể cùng Lăng Tiếu đặt lên quan hệ, tốt nhất là có thể đem Lăng Tiếu lưu lại đây.
Chỉ tiếc nữ nhi duy nhất của hắn đã gả cho Tiên Vu Dã rồi, thực lực của nữ nhi còn kém một chút, lại không thể xứng đôi với Lăng Tiếu được.
Thuận theo thanh âm của hắn vừa dứt, ở trên vũ tràng lại chợt hiện lên vài nữ tử mặc ngân sức thịnh trang, chúng nữ dù không được mỹ diễm giống như Tiên Vu Hương Mạt nhưng mà lại là mỗi người một vẻ, nhất là vóc người kia lại càng không cần nói, uốn éo hấp dẫn động nhân, đơn giản là có thể để cho bất kỳ nam nhân nào vì đó mà thèm thuồng không thôI!
Chúng nữ cư nhiên đều là xông hướng Lăng Tiếu mà đến!
Rất hiển nhiên chúng nữ cũng không cam tâm để cho Tiên Vu Hương Mạt một người độc chiếm dũng sĩ mạnh nhất này!
Chúng nữ cũng là cô nương đơn thân xuất sắc nhất của các bộ lạc, là cô nương mà mỗi một dũng sĩ đều khát vọng lấy được!
Nhưng mà chúng nữ đều hướng về phía Lăng Tiếu mà đến, đây để cho tất cả Man tộc dũng sĩ khổ sở không dứt.
Chỉ là bọn họ đều biết thực lực của Lăng Tiếu quá mức kinh khủng, căn bản không phải là bọn họ có thể gọi nhịp được, bằng không bọn họ liền muốn phát ra khiêu chiến với Lăng Tiếu mới thôi!
Một khi tiếp nhận khiêu chiến, chính là bày ra một mặt cường đại nhất của bọn họ, để những cô nương kia đối với bọn họ có vài phần kính trọng, vì thế mà tù binh trái tim kia!
Tiên Vu Hương Mạt một tay vuốt nhẹ lồng ngực của Lăng Tiếu, một tay cầm lên chén rượu, ở miệng chén nhẹ liếm một chút hướng về phía Lăng Tiếu đưa qua.
Lúc này mấy nữ tử kia cũng là liên tục nâng lên chén rượu ở phụ cận, làm ra cử động giống như Tiên Vu Hương Mạt, trong mỹ mâu phóng ra ý ẩn tình đăm đắm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.