Chương trước
Chương sau
Tuy rằng Lăng Tiếu minh đối với mình rất có tự tin, nhưng đối phương đã dám đưa ra yêu cầu như vậy, không cần phải nói hẳn là rất tự tin, hắn không thể không cẩn thận.
Bất quá, Lăng Phi đã nói ra khỏi miệng, hắn còn nói được gì nữa, huống chi đối phương cũng lập tức phong bế đường lui của bọn hắn.
- Tốt, chúng ta lập tức nhờ Thần Dược Sư của Dược Minh Công Hội làm bình phán, hai người chúng ta công khai luyện đan, bất luận thủ đoạn gì, chỉ cần có thể luyện ra thần đan là được, sau đó lại so sánh xem ai luyện đan tốt hơn!
Khương Huyễn sảng khoái mà đáp.
Trong mắt hắn lộ ra nụ cười nhạt lạnh lùng, hắn phảng phất như đã thấy được ánh rạng đông thắng lợi vậy!
Bọn người Lăng Tiếu, Lăng Phi cũng nghe ra ý trong lời của Khương Huyễn, một câu "Bất luận thủ đoạn gì" kia, nhất định là ẩn chứa âm mưu gì đó ah!
Lan Kỳ ở một bên nhắc nhở Lăng Tiếu:
- Nhất định phải cẩn thận, Ma Hổ tộc rất giỏi ám chiêu!
Lăng Tiếu nhìn ra được Khương Huyễn chỉ có thực lực trung giai Thần Vương, dùng độ tuổi của hắn có thực lực như vậy quả thật rất không tệ rồi
Nhưng hắn lại là một gã đỉnh phong Thần Vương hàng thật giá thật, chơi ám chiêu với hắn, Khương Huyễn tựa hồ không có tư cách.
Hơn nữa chỉ cần hắn muốn chơi, Khương Huyễn này sao có thể địch nổi chứ
- Tốt, hiện giờ lập tức bắt đầu, chúng ta chỉ luyện một lò thần đan, bất luận thủ đoạn gì, người thắng làm vua, người thua làm giặc!
Lăng Tiếu xẹt qua nụ cười nhạt nói.
- Ha ha, có đảm lượng, ta sẽ phái người đi nói rõ với Dược Minh Công Hội, để bọn hắn phái người đảm đương bình phán!
Khương Huyễn thập phần cuồng ngạo cười nói.
Ngay sau đó, bọn hắn trước tiên về tới chỗ của mình, đồng thời phái người đi tìm người Dược Minh Công Hội đến.
Sau khi bọn hắn về chỗ ở, Khương Đồ lập tức trầm giọng nói với Khương Huyễn:
- Khương Huyễn, ngươi phải cẩn thận một chút, Lăng Tiếu kia lại có thực lực đỉnh phong Thần Vương!
- Cái gì, hắn là đỉnh phong Thần Vương? Có thể nhìn lầm hay không?
Khương Huyễn giật mình nói.
- Tuyệt đối không có, ta hoài nghi hắn là đoạt thể trọng tu giả, bằng không sao lại xuất sắc như thế, ngươi phải cẩn thận đấy!
Khương Đồ khẳng định đáp.
- Nếu vậy, ta muốn dùng khống hỏa kỹ đối phó hắn khó khăn rồi!
Khương Huyễn lộ ra vẻ làm khó nói, dừng thoáng một phát hắn lại nói:
- Xem ra chỉ có thể dùng chiêu kia thôi!
Nói xong trong mắt hắn hiện lên lệ mang, giống như đã nguyện nhất định phải thắng vậy.
...
Ở trong điện thành, Yên Điệp Kiều đã nhận được tin tức Lăng Tiếu tỷ thí sớm với Khương Huyễn.
Trong mắt nàng nhộn nhào vẻ nghi hoặc nói với lão giả áo đen bên người:
- Nếu bọn hắn đã muốn so, chúng ta đây thân là chủ nhà cũng không thể lộ ra không phóng khoáng được, ta đi làm bình phán cho bọn hắn, thuận tiện thần tài bọn hắn luyện đan do công hội chúng ta cung cấp, thần đan luyện ra sẽ thuộc về bọn hắn.
Lão giả áo đen kia tên là Hà Duy, một trong các Hộ Pháp trường lão của Yên Điệp Kiều
Hà Duy đưa ra ý kiến phản đối nói:
- Tiểu thư, nếu để bọn họ như vậy, chỉ sợ đại hội của chúng ta còn chưa bắt đầu đã có không ít người sớm rời đi, cái này đối với công hội chúng ta ảnh hưởng không tốt đâu?
- Không có việc gì, dù sao sớm muộn cũng phải có người bị đào thải, để bọn hắn sớm giải quyết tốt ân oán mới không ảnh hưởng đến tiến trình đại hội, huống hồ ta cũng muốn xem bọn hắn có tư cách sớm gặp mặt ba vị sư phó hay không!
Yên Điệp Kiều đáp.
Lăng Tiếu và Khương Huyễn tỷ thí, cũng không gây ra quá nhiều sóng gió trong điện thành, hiện giờ luyện đan đại hội còn chưa bắt đầu, bọn hắn tự mình làm chủ như vậy được Dược Minh Công Hội ủng hộ cũng đã không tệ rồi, sao có thể tuyên dương bốn phía chứ.
Cho nên, người Thiên Long Môn và Ma Hổ Tông được dẫn đến một chỗ luyện đan, để nhân mã hai bên giải quyết ân oán cá nhân trước, do Yên Điệp Kiều đảm đương bình phán!
Chỉ là tin tức này không biết sao lại truyến đến tai sư huynh nàng Miêu Thanh Dược, Miêu Thanh Dược rõ ràng cũng muốn đảm đương bình phán.
Đối với chuyện này Yên Điệp Kiều không có biện pháp phản đối, dù sao đó cũng là sư huynh của nàng.
Trong một nơi luyện đan độc lập bị cấm chế bao lấy, có vài chỗ đài cao đứng sừng sững, nơi này có mùi thuốc phi thường đầm đặc, rất hiển nhiên đây là nơi Thần Dược Sư của Dược Minh Công Hội bình thường vẫn dùng để luyện đan.
- Hai vị thần sư muốn sớm phân ra cao thấp, đây vốn đã phá hư quy củ, nhưng hai vị yêu cầu mãnh liệt như vậy, chúng ta đành phải tận lực thỏa mãn hai vị. Bất quá ta vẫn cảm thấy hai vị dĩ hòa vi quý thì tốt hơn, mặc kệ ai thắng ai thua cũng không thể tổn thương hòa khí.
Miêu Thanh Dược rất có phong phạm nói với Lăng Tiếu và Khương Huyễn ở trên đài cao.
Miêu Thanh Dược trên mặt xẹt qua dáng cười thong dong bình tĩnh, hắn rất thích ý nhìn hai đám nhân mã này chó cắn chó.
Như vậy có thể giảm bớt cho hắn một đối thủ rồi!
Yên Điệp Kiều vẫn mang mạng che mặt, đôi mắt dễ thương nhẹ nháy khẽ mở đôi môi nói:
- Đan dược hai vị thần sư cần t luyện chế do công hội chúng ta phụ trách, hơn nữa ta đã nói v ới ba vị Dược lão, ai thắng liền có thể tiếp thỉnh cầu bái phỏng của người đó!
- Tốt, hôm nay ta sẽ để ba vị Dược lão và thần nữ biết rõ luyện đan chi thuật của Khương Huyễn ta!
Khương Huyễn tin tưởng mười phần nói.
Lăng Tiếu lại lộ vẻ thong dong, phảng phất thời khắc đều treo nụ cười nhạt, không cảm thấy chút khẩn trương nào cả, hắn trong lòng thầm nói "Có thủ đoạn gì cứ xổ ra hết đi, đến lúc đó ngươi sẽ phải khóc thôi! "
Cuối cùng, hai người quyết định đều là tinh luyện Thần Vương đan, đây chính là đan dược độ khó cao mà Thần Dược Sư tân tấn cũng khó mà luyện thành.
Lăng Tiếu luyện chế thần đan gì cũng không sao cả, dùng năng lực của hắn đều dễ như trở bàn tay.
Yên Điệp Kiều sai người an bài mỗi người một phần thần tài, ứng yêu cầu của bọn hắn một lò thần đan định thắng bại!
- Hắc hắc, hiện giờ nhận thua còn kịp, bằng không ngươi thất bại sẽ rất khó coi!
Khương Huyễn khiêu khích cười nói.
Lăng Tiếu cười nhạt nói:
- Nếu ngươi đã có lòng tin như vậy, không bằng chúng ta tăng thêm chút ít tặng thưởng, ngươi nghĩ sao hả?
Khương Huyễn ánh mắt nhảy lên, hắn ngược lại không nghĩ tới đối phương rõ ràng cũng có lòng tin như vậy, chỉ là hắn lại cho rằng Lăng Tiếu chỉ đang phô trương thanh thế thôi
- Hù ta à, muốn thêm tặng thưởng gì, bản thần sư đều tùy ngươi!
Khương Huyễn đáp.
Lăng Tiếu xẹt qua nụ cười lạnh nói:
- Tốt, ta sẽ thêm chút ít tặng thưởng, không nhiều lắm đâu, chỉ cần hai... Hai tỷ thần tinh cộng thêm 500 gốc thần thảo là được rồi!
Dứt lời, trước mắt Lăng Tiếu hiện lên một đống thần tinh và một đám thần thảo, tiếp theo hắn cất tất cả vào trong một Không Gian Giới.
Hắn giơ Không Gian Giới lên nói:
- Chút tặng thưởng nhỏ ấy, tin tưởng Khương thần sư ngươi có thể lấy ra được, ta nơi này còn có vài khỏa Kim Long Quả đấy, ta hi vọng trong những tặng thưởng của ngươi cho thêm đặc sản Ma Hổ Sát Đằng của Ma Hổ tộc thì tốt hơn, dù sao ta không ngại đâu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.