Chương trước
Chương sau
Hắn không muốn tốn thời gian với Đinh Cô Độc tại đây, trực tiếp trấn áp người này, để hắn biết rõ cái gì là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!
Đối phó Đinh Cô Độc, Lăng Tiếu dùng Cửu Dương Phần Thiên Quyền, quyền ý cuồn cuộn đánh thẳng vào đối thủ, một đạo dương hỏa thiêu đốt đánh vào người Đinh Cô Độc.
Mỗi một quyền mang theo uy thế như núi, mỗi một quyền đều có thể hủy diệt thành trì, uy lực của nó rất khủng bố.
Đinh Cô Độc cầm tam xoa kích, đánh tán từng hỏa quyền của Lăng Tiếu, nhưng mà hắn bị LĂng Tiếu đánh hổ khẩu chảy máu, thiếu chút không cầm được Cổ Thần khí.
- Thật cường đại!
Đinh Cô Độc không có nửa phần sợ hãi, ngược lại càng chiến ý hừng hực, hổ sát chi khí đánh thẳng vào Lăng Tiếu, một đầu thiên hổ to lớn vồ Lăng Tiếu, răng nanh của nó mang theo khát máu, để người ta cảm thấy sợ hãi không thôi.
Lăng Tiếu đối mặt với hổ sát chi khí cũng không bị ảnh hưởng gì, ngược lại khiến long hình chiến khí của hắn sôi trào, chân long màu vàng lao tới cắn xé thiên hổ.
Lăng Tiếu đối mặt với Đinh Cô Độc cũng không tránh né cái gì, hai quyền giơ lên và dùng quyền ý Cửu Dương Phần Thiên Quyền công kích liên tục, dương hỏa hừng hực bao phủ Đinh Cô Độc.
Thực lực của Đinh Cô Độc không kém, mà Cổ Thần khí thấp giai tam xoa kích đánh ra còn mạnh hơn Thần Vương đỉnh phong, cũng tiếp cận bán Thủy Thần công kích.
Đáng tiếc Lăng Tiếu là người mạnh mẽ, lực công kích như vậy là không đủ, mà hổ sát chi khí của hắn không cách nào áp chế Lăng Tiếu, bị ép bại lui liên tục.
- Còn tưởng ngươi có bao nhiêu lợi hại, bại đi!
Lăng Tiếu khinh thường rống một tiếng, song quyền mang theo dương hỏa, chín đạo diễm dương luân chuyển, uy lực mang theo uy thế hủy thiên diệt địa đánh không gian chung quanh vỡ vụn!
Đinh Cô Độc ý thức được chiêu này đáng sợ, khẽ cắn môi rống một tiếng, tam xoa kích trong tay cũng dùng tuyệt chiêu, mà phòng ngự thuẫn bán cổ thần khí cũng ngăn cản.
Oanh long oanh long!
Trên không trung long hổ tranh đấu, chiến đấu rất thảm thiết, phong vân cũng phải biến sắc.
Đinh Cô Độc và đầu thiên hổ kia cũng lao tới trợ giúp chủ nhân của mình.
Lăng Tiếu dùng một địch hai, chiến ý bành trướng, thần lực không ngừng rút ra, vô số quyền ý bắn ra bốn phía.
Trải qua một phen kịch chiến, thân hình Đinh Cô Độc bay ra ngoài, trong tay hắn cầm tam xoa kích cũng bị chấn bay, máu tươi đầm đìa, thiên hổ bị dính thiên hỏa, cả người xuất hiện dấu quyền cực lớn, máu tươi bắn ra tung tóe.
Lăng Tiếu cũng không có truy kích, xiêm y trên người hơi lộn xộn, có chút bị cắt, nhưng mà không có bị thương chút nào cả.
- Tiểu Thần Vương cao giai cũng có thể xé rách quần áo của ta, xác thực có vài phần bổn sự!
Lăng Tiếu nói thầm trong lòng.
Nếu như hắn và Đinh Cô Độc cùng giai thì chắc chắn sẽ là ác đấu.
Nhưng mà trong tay Đinh Cô Độc có Cổ Thần khí tăng phúc lực lượng thập phần cường đại, nếu không phải thân thể của hắn cường đại hơn người bình thường không ít, hắn cũng không dám dễ dàng tay không đấu với Đinh Cô Độc.
Đinh Cô Độc ổn định thân thể, trên người có không ít vết thương, vết máu loang lổ dáng vẻ rất dữ tợn, ánh mắt man theo không cam lòng.
Nhưng mà không cam lòng này biến thành ảm đạm.
Lăng Tiếu nhìn qua Đinh Cô Độc buồn bả nói:
- Đợi thực lực của ngươi tiến thêm một bước rồi tới tìm ta, bây giờ hai các ngươi không phải là đối thủ của ta.
Nói xong Lăng Tiếu xoay người bay qua đám người Lăng Phi, cùng bọn họ lên đường đi tới vực môn.
Đinh Cô Độc nhìn thấy thân ảnh đi xa, ánh mắt mang theo vài phần mờ mịt.
- Tiếu đệ, vì cái gì không thu tiểu tử kia? Xem dáng vẻ của hắn chỉ cần ngươi chiêu lãm, hắn tuyệt đối sống chết đi theo ngươi!
Lăng Phi nhìn Lăng Tiếu hỏi thăm.
Trong Thiên Vực không thiếu ví dụ cường giả thu phục thủ hạ, rất nhiều cường giả vui vẻ thu một thiên tài vào dưới trướng của mình.
Như vậy không chỉ tăng thêm trợ thủ cho mình, cũng tăng mặt mũi lên.
Huống chi Đinh Cô Độc này còn là Thiên Thần Vương đấy, ai có thể hàng phục hắn, càng là chuyện vinh dự.
Lăng Tiếu lắc đầu nói:
- Bây giờ ta không có hứng thú với chuyện này, huống chi... Người nọ tu luyện chính là thần quyết tiêu hao tiềm lực, nếu như không đột phá Chí Tôn, hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Thông qua đối chiến với Đinh Cô Độc vừa rồi, Lăng Tiếu đã cảm nhận được thần quyết của Đinh Cô Độc cổ quái.
Hắn bây giờ không có tâm tư đi thu phục những thiên tài kiệt ngạo bất tuân kia, trừ phi ngày khác hắn đạt tới Chí Tôn rồi nói sau.
Lăng Phi cười cười cũng không nói thêm cái gì nữa.
Trên đường đi cũng không có thêm phức tạp gì, một đoàn người thông qua vực môn đi tới Thiên Nguyên địa vực.
Thiên Nguyên, Thiên Long, Thiên Hổ, Tiên Tước, Thiên Huyền năm đại địa vực đều ly khai vào thời thượng cổ, thời viễn cổ chúng hợp cùng một chỗ.
Về phần bí tân vì sao chia thành năm địa vực thì chỉ sợ cho tới bây giờ không người nào biết nguyên nhân.
Thiên Nguyên địa vực nằm ở trung tâm của năm địa vực, trình độ phồn vinh của nó hơn xa bốn địa vực khác.
Thật sự không phải Thiên Nguyên địa vực có lực lượng bổn nguyên nồng đậm hơn địa vực khác, cũng không phải có nhiều nhân khẩu và tài nguyên hơn, mà là Thiên Nguyên địa vực có đệ nhất thế lực là Dược Minh công hội ảnh hưởng.
Tuy nói Dược Minh công hội không có nhất thống Thiên Nguyên địa vực, nhưng mà sức ảnh hưởng không nơi nào không có, bọn họ có luyện dược sư khổng lồ, luyện dược sư có bảy phần là người của công hội, còn lại toàn bộ gia nhập thế lực.
Dùng số lượng luyện dược sư khổng lồ của bọn họ, các thế lực các nơi tới cầu đan dược, bọn họ càng phải cung kính với Dược Minh công hội.
Nhưng mà Dược Minh công hội lại có tới ba gã Chí Tôn dược thần, còn có hơn ba mươi tên thần dược sư, thánh dược sư thì đếm không hết, dùng lực hiệu triệu như vậy, võ giả gia nhập liên minh Dược Minh công hội nhiều không đếm nổi.
Có thể nói Dược Minh công hội ở trong Thiên Nguyên địa vực là thế lực nhất ngôn cửu đỉnh.
Mặc khác các luyện dược sư ở các địa vực muốn mang chính danh, cũng phải thông qua bọn họ nghiệm chứng, có thể được phát huy chương thần dược sư làm chứng nhận, mới có thể hưởng thụ quyền sử dụng vực môn miễn phí.
Không thể không nói Dược Minh công hội không chỉ ảnh hưởng ở Thiên Nguyên địa vực mà còn ảnh hưởng các địa vực khác.
Hơn nhiều luyện dược sư đều cảm thấy được gia nhập Dược Minh công hội chính là vinh quang, cũng có rất nhiều luyện dược sư ở các địa vực khác đi tới tham gia khảo thí gia nhập Dược Minh công hội, sau đó không chịu quay về địa vực của mình.
Bởi vì các nguyên nhân này cho nên cũng thành lập uy tín của Dược Minh công hội.
Những tư liệu cơ bản này Lăng Tiếu sớm xem qua, trong nội tâm của hắn cũng bộ phục thủ đoạn khống chế của Dược Minh công hội, mang tất cả tư nguyên luyện dược sư kéo vào thế lực của mình, muốn không cường đại cũng khó có khả năng.
Đương nhiên Lăng Tiếu không có hứng thú gia nhập Dược Minh công hội, huy chương thần dược sư của hắn là một loại tán thành của Dược Minh công hội mà thôi, cũng không phải nói hắn là người của Dược Minh công hội.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.