Chương trước
Chương sau
- Tiếu nhi, vì sao ngươi đắc tội nhiều cổ tộc như thế, không ngờ toàn là bán Thủy Thần thú nhân, mẹ kiếp, thật sự là không dễ đối phó!
Tà Đế toàn thân đầy máu đi tới trước mặt Lăng Tiếu hỏi.
Cuồng Tăng thì cười nói:
- Hắn còn không phải gây chuyện như ngươi sau, chắc là thu được thần khí gì đó bị người ta dòm ngó.
- Sư phụ, nhạc phụ nói vậy không sai, ta từ loạn táng không gian đạt được nó, đúng là thần vật đám người kia muốn đạt được!
Lăng Tiếu chỉa chỉa Long Phượng Thần Cô nói ra.
Với thân nhân củ mình hắn không giấu diếm quá nhiều, miễn cho bọn họ lo lắng.
Kỳ thật bọn họ đã sớm chú ý tới Long Phượng Thần Cô trên đầu Lăng Tiếu rồi, nhưng bọn họ không biết là thần vật gì.
Bây giờ nhìn thấy bán Thủy Thần tấn công muốn giết Lăng Tiếu, bọn họ rốt cuộc khẳng định thần cô của Lăng Tiếu không phải thứ bình thường.
- Chuyện này không nên chạm trễ, chúng ta lập tức quay về mới được, nói không chừng còn có người khác muốn ra tay với chúng ta.
Lăng Cương nói.
Lăng Tiếu gật đầu, nói:
- Đi, việc này sớm muộn gì cũng tính toán với bọn chúng.
Lăng Tiếu biết rõ chuyện này vội vàng không được, phải ổn định trước mới được, bắt đầu mượn đường Thạch Thiên thành nhanh chóng quay về Thiên Long Môn.
Đám người Lăng Tiếu vừa đi không bao lâu, U Ảnh tộc bán Thủy Thần cũng đi tới.
Nhưng mà bọn chúng chậm một bước, không có biện pháp biết rõ kết quả chiến đấu lần này.
Nhưng mà nhìn thấy tàn chi trên mặt đất, trong đó càng phát hiện thi thể lang nhân, hùng nhân, bọn họ xem ra thú nhan tộc ăn thiệt thòi lớn rồi..
Đám người U Ảnh tộc lúc này nhanh chóng quay về trong tộc cấp báo.
Việc lần này bán Thủy Thần thú nhân tộc chết đi, có thể thấy thực lực đối phương không đơn giản như bề ngoài, khả năng còn có Kim tộc phái bán Thủy Thần tới.
Bọn họ phải sớm có chút ý, nếu Kim tộc thật muốn ra tay thì bọn họ không tốt.
Trên đường đi đám người Lăng Tiếu bị một đám người nhảy ra, nhưng mà không cường đại như nhóm đầu tiên.
Bọn họ chúng đi theo dõi Lăng Tiếu, căn bản không dám ra tay với đám người Lăng Tiếu.
Đám người Lăng Tiếu không xác định là người của tộc nào, cũng không có ra tay đối phó.
Đám người Lăng Tiếu nhanh chóng lên đường, rất nhanh đã trở về tới Thiên Long Môn.
Trước cửa tông môn cường đại nhất Thiên Long địa vực thì không có kẻ mù nào nhảy ra làm càn.
Bởi vì trong Thiên Long Môn còn có Chí Tôn tiếng tăm lừng lẫy, trong Thiên Long địa vực này không có thế lực nào dám khiêu khích bọn họ.
Lăng Tiếu trở lại tông môn thì đầu tiên là quay về trong tộc, có một số chuyện phải nhanh chóng quyết định.
Lăng Tiếu vừa đi vào không gian trận, Lăng Phi đại lão đã đi ra đón.
- Tiểu tử ngươi cuối cùng cũng quay về, gấp chết ta.
Lăng Phi nhìn Lăng Tiếu kinh hô.
- Ngũ ca ngươi xảy ra chuyện gì thế?
Lăng Tiếu nhìn Lăng Phi hỏi.
- Còn có thể là chuyện gì, đương nhiên là chuyện của lão tổ tông, tộc trưởng đang chờ ngươi thương lượng đấy!
Lăng Phi nói.
- Ân, ta cũng trở về kịp, không dám chậm trễ đại sự!
Lăng Tiếu ứng một tiếng nói với Lăng Phi sau đó đi vào hội nghị.
Lăng Tiếu đi vào hội nghị nhìn các trưởng lão Kim tộc đang tụ tập ở đây, đồng thời còn có mấy người mà Lăng Tiếu chưa gặp mặt, xem ra là những người thế hệ trước.
Bọn họ bình thường sẽ không hiện ra, nhưng chuyện lớn liên quan tới lão tổ tông thì không thể không đi ra.
Lăng Tiếu lúc này tiến lên thi lễ..
Tộc trưởng Lăng Bác nói:
- Lăng Tiếu, ngươi nói chuyện lão tổ tông một lần đi.
Không quản Lăng Phi đã bẩm báo với bọn họ, nhưng mà bọn họ muốn nghe đương sự nói một lần, dùng xác định tiếp theo nên làm thế nào.
Lăng Tiếu không chút hoang mang, hắn nói làm sao tìm được lão tổ tông, lại nói lại lời của lão tổ tông không lọt một câu.
Mọi người nghe xong thì biết rõ Lăng Phi không nói khác bao nhiêu.
Đại trưởng lão Lăng Khâu nói:
- Việc này là lão tổ tông nghĩa khí tận trời rồi, dù sao Huyền Linh đại lục tiêu vong là chuyện sớm muộn, hắn còn làm như vậy thật sự là không đáng.
Lăng Khâu nói ra tâm tư của người khác, bọn họ âm thầm gật đầu.
Trong mắt của hắn thì những người bình thường không đáng để mắt tới, mà tính mạng của lão tổ tông vô cùng trân quý, đường đường Chí Tôn top mười ai mà không phải tồn tại cường đại nhất, sao có thể vì những người bình thường mà mất đi tính mạng, quá không tính toán!
Lúc này, Lăng Vệ lên tiếng nói:
- Các ngươi nan đạo còn không hiểu tính tình của lão tổ tông sao?
Hắn ngừng lại một chút và nói thêm:
- Lão tổ tông tính tình hiền lành, lại là người cực độ hoài niệm, hắn nói chuyện này không gì là muốn chúng ta mang Thủy Nguyên Thạch ra, bố trí thủy nguyên đại trận, để Huyền Linh đại lục khôi phục sinh cơ, đó là tổ địa của chúng ta, nếu quả thật có thể làm như lão tổ tông nói, chúng ta nói không chừng có một ngày sẽ quay về tổ địa đấy.
- Không sai, Vệ đệ lời này đúng là tính tình của lão nhân gia, lão nhân gia ông ta là người hiền lành, ngươi bình thường không quá mức với hắn, hắn đều khinh thường đi đối phó người khác, nhớ kỹ lúc trước ta phạm tội, thiếu chút còn bị xử phạt, đều là lão tổ tông cầu tình thay ta, lão nhân gia ông ta là người thiện lương nhất trong tộc chúng ta, đây là nhược điểm của hắn, nhưng bởi vì tính tình như thế nên hắn mới cường đại như vậy.
Một tộc nhân Kim tộc khác nói ra.
Những người khác nghe xong cũng tán đồng.
Tộc trưởng Lăng Bác nói:
- Chẳng phải lão tổ tông yêu cầu tìm chín Thủy Thần thạch hay sao? Trong năm nay chúng ta phát tin tức ra, thế nhưng mà không thu được khối Thủy Nguyên Thạch nào ah! Người Kim tộc chúng ta chỉ có Kim Thủy Nguyên Thạch, còn thiếu tám loại khác! Muốn tìm được không dễ.
- Còn thể tìm được các loại khác, nhưng mà cái giá phải trả không nhỏ!
Một lão giả Kim tộc nói.
- Bất kể như thế nào, lão tổ tông đã yêu cầu làm như vậy, chúng ta nên tận lực đi làm, dù sao còn có một chút thời gian, nếu như thật sự không tìm được, cho dù chúng ta cường lực đi phá hoại cũng phải cứu lão tổ tông ra.
Có người kiên định nói ra.
Lời hắn nói mọi người cộng minh, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì bọn họ sẽ không trái ý lão tổ tông.
Lăng Tiếu nghe thấy bọn họ thảo luận, trong lòng cũng buông tảng đá lớn xuống.
Lão nhân gia là Chí Tôn mạnh mẽ, là người nói một không hai, bây giờ tin tưởng tìm Thủy Nguyên Thạch không phải vấn đề gì.
Nhưng mà thông qua bọn họ thảo luận, Lăng Tiếu lại nghe ra một vấn đề khác.
Chính là tìm thần trận sư bố trí thủy nguyên trận.
Tại Thiên Vực đúng là có thần trận sư, nhưng là thần trận sư đỉnh cấp chỉ có hai ba người mà thôi, mà bọn họ mỗi người đều vô cùng cao ngạo, cũng là Chí Tôn thấy đầu không thấy đuôi, muốn cầu bọn họ thì không nghi ngờ còn khó hơn lên trời.
Nhưng mà việc này không thể không làm, cho nên bọn họ cũng phải đi làm.
Một phương diện khác là dùng vật đổi vật, ai có thể cung cấp Thủy Nguyên Thạch, Kim tộc sẽ trả giá trao đổi, cho dù biết rõ tin tức Thủy Nguyên Thạch cũng thu được ban thưởng cao.
Một phương diện khác là phái người đi vào ngoại cực tìm Thủy Nguyên Thạch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.