Chương trước
Chương sau
Lục Thế Dân tự nhiên không hề có chút dị nghị.
Vừa có thể tăng trưởng thực lực, có cơ hội bước lên thánh giả, hắn đã cảm thấy phi thường hài lòng, huống chi hắn còn ngồi lên vị trí cung chủ.
Hết thảy chuẩn bị xong xuôi, Lăng Tiếu liền đón tiếp mọi người quay trở lại trong cung.
Lần này Lăng Tiếu quay về Thiên Vực chỉ là tạm thời, hắn tin chắc không lâu trong tương lai hắn sẽ trở lại Huyền Linh đại lục.
Nếu quả thật có thể chữa trị Huyền Linh đại lục, nói không chừng sẽ có một ngày mọi người cần di chuyển về lại nơi này.
Lúc Lăng Tiếu còn chưa quay về Thiên Vực, Lăng Phi đã về tới trong tộc, đem những chuyện đã xảy ra tại Huyền Linh đại lục báo cho tộc trưởng Lăng Bác.
Cuối cùng toàn bộ đại lão trong tộc lập tức triệu tập trưởng lão hội, bắt đầu thảo luận chuyện này.
Cuối cùng họ cũng không thể xuất ra được kế hoạch, bởi vì họ hiểu biết lão tổ tông, hắn nói chuyện luôn có một không hai.
Nếu mạo muội cưỡng chế cứu hắn đi ra làm hủy Huyền Linh đại lục, chỉ sợ vị kia sẽ hoàn toàn nổ bạo.
Sau một phen thương nghị, họ quyết định chờ Lăng Tiếu trở về, nghe xem đề nghị của vị hậu bối kia mới làm tiếp tính toán, đồng thời phái người đi tìm kiếm Thủy Nguyên Thạch sớm làm chuẩn bị.
Mặt khác còn có một việc, khi Lăng Tiếu quay về Huyền Linh đại lục thì Dược Minh công hội của Thiên Nguyên địa vực đã phái người mang theo một phần thiệp mời, mời vị thần dược sư trẻ tuổi Lăng Tiếu đến Dược Minh nghiệp đoàn tham gia sự kiện luyện đan.
Sự kiện này cử hành chỉ nhắm vào thần dược sư trẻ tuổi, mục đích là vì tuyên dương cùng trao đổi thuật luyện đan.
Nếu ai có biểu hiện xuất sắc sẽ được ban thưởng hậu hĩnh, cũng có cơ hội cùng chí tôn dược thần trao đổi.
Về phần ban thưởng các thần dược sư cũng không để trong lòng, nhưng nếu có thể trao đổi với chí tôn dược thần, tuyệt đối là điều mà các thần dược sư tha thiết ước mơ.
Cho nên mỗi một lần được Dược Minh nghiệp đoàn mời, đối với thần dược sư là một loại quang vinh vô hạn.
Mà chỉ nhắm vào những thần dược sư tuổi trẻ mà thôi, đối với những người thành tài muộn màng sẽ không có được đãi ngộ như thế.
Khi Thiên Long môn nhận được tin tức này đều vô cùng hưng phấn.
Phải biết trong mười mấy vạn năm, chỉ có Trịnh Xán được mời một lần, nhưng lại không được chí tôn dược thần xem trọng, khiến cho hắn tiếc nuối cả đời.
Về phần những thần dược sư khác căn bản không được cơ hội này một lần nào.
Nhưng sự kiện luyện đan của Dược Minh công hội càng ngày càng đến gần, nhưng vẫn chưa thấy Lăng Tiếu trở về, điều này làm người của Thiên Long môn vô cùng sốt ruột.
Nếu bỏ lỡ ngày sau sẽ không còn cơ hội tốt như thế.
Một khi Lăng Tiếu trở thành chí tôn dược thần, người đến nhờ vả Thiên Long môn sẽ càng nhiều, thực lực tông môn sẽ tăng trưởng gấp bội lần.
Ngoại trừ sự kiện này, U Ảnh tộc đã bắt đầu bố trí kế hoạch diệt sát Lăng Tiếu.
Đã liên tục bị tiêu diệt vài bán thủy thần, chí tôn U Ảnh tộc rốt cục ngồi không yên.
Một khi để Lăng Tiếu trưởng thành, U Ảnh tộc sẽ bị tiêu diệt, nhất định phải áp dụng hành động một kích giết chết.
Nhưng kế hoạch lần này nhất định phải hoàn thiện chu đáo, tuyệt đối không thể xảy ra chút lầm lỗi, bằng không để chí tôn Kim tộc xuất động, chỉ sợ U Ảnh tộc phải xong đời.
Thực lực U Ảnh tộc so với thời thượng cổ đã xuống dốc rất nhiều, không có thực lực chính diện khiêu chiến Kim tộc, bằng không cũng không sợ hãi như thế này.
Trải qua thương nghị, bọn họ dự tính đem tin tức Lăng Tiếu đạt được Hồn tộc truyền thừa báo cho những cổ tộc khác.
Tin tưởng không chỉ có U Ảnh tộc có hứng thú đối với Long Phượng Thần Cô, những người khác cũng không muốn bỏ qua.
Chỉ cần cổ tộc khác ra mặt, vậy cho dù Kim tộc cường đại cũng không dám dễ dàng vọng động.
Lần này U Ảnh tộc đã liên lạc với những cổ tộc lánh đời trong Thiên Long địa vực, bọn họ đã từng hợp tác với U Ảnh tộc đối phó Hồn tộc, về phần những cổ tộc ở địa vực khác họ không lộ ra, nếu làm họ vượt giới đi đối phó một người chỉ sợ sẽ gây nên đại động tĩnh.
Bên trong có Thú nhân tộc đã bị người cho rằng diệt sạch, bọn họ có được sức chiến đấu cường hãn, khả năng biến thành thú nhân, nếu không phải do bọn họ hoạt hóa huyết mạch quá ít tuyệt đối cũng không thua kém gì Kim tộc.
Từ thời thượng cổ bộ tộc của họ còn bị kỳ thị hơn cả Hồn tộc, người khác đều cảm giác họ là tạp chủng, bởi vì họ mang theo huyết mạch hỗn hợp.
Cũng bởi vì như thế, thiên tính của họ hung hãn, thủ đoạn thật tàn nhẫn.
Đương nhiên lúc Hồn tộc chưa bị vây công, bọn hắn chỉ muốn nhặt tiện nghi, cướp đoạt tài nguyên của Hồn tộc, khi đó Thú nhân tộc xâm nhập vào nhân loại, làm cho người ta lâm vào kiêng kỵ.
Theo thời đại chuyển dời, Thú nhân tộc đắc tội quá nhiều người, bị người diệt sát, mà bọn hắn bắt đầu biết học tập che giấu tung tích, không dễ dàng hiện thân, chỉ tới thời điểm mấu chốt mới biến thân giết địch.
Tuy tộc nhân của họ ít ỏi nhưng là chủng tộc cường đại không thể không khiến người xem trọng.
Mặt khác còn có hai đại cổ tộc cường đại lánh đời, chính là Mộc Văn tộc cùng Dực nhân tộc.
Tuy hai chủng tộc này cũng không có ân oán lớn với Hồn tộc như U Ảnh tộc, nhưng từng có không ít mâu thuẫn.
Hết thảy là vì năm xưa Hồn tộc quá mức hung hăng bá đạo, một lời không hợp liền ra tay giết người, vì vậy mới rơi vào kết cục bị chư tộc vây công diệt sát.
Mộc Văn tộc trời sinh trên người có vân gỗ, mà hình dạng vân gỗ nhiều ít đại biểu thành tựu tương lai khác nhau.
Bọn họ sinh hoạt bên trong núi non hoang lĩnh, không ai biết hành tung của bọn họ.
Nghe nói trong tộc của họ có một gốc Linh Lung Thần Thụ, đây là cổ thụ thần kỳ bài danh thứ tư trong chín thần thụ, nổi danh như Bất Tử Thụ.
Chính vì có sự tồn tại của thần thụ kia, người của Mộc Văn tộc có dị năng thần kỳ nhìn rõ lòng người, khiến cho họ trong lúc chiến đấu đều có thể nhìn thấu công kích của đối thủ mà trước tiên ứng đối.
Bởi vì Mộc Văn tộc có được dị năng thần kỳ như thế, giúp họ thấy rõ hiểm ác thế nhân, cho nên họ lựa chọn ở ẩn, không kết giao với nhân loại, bởi vì họ thật dễ dàng thấy rõ ý đồ của người khác làm họ hiểu rõ nhân tính tham lam là vĩnh viễn không chừng mực.
Về phần Dực nhân tộc khi họ sinh ra đã có một đôi cánh, làm cho họ có được ưu thế phi hành tiên thiên mà những nhân loại khác không thể so sánh.
Nhân loại bình thường đều phải đạt tới vương cấp mới có thể phi hành, mà Dực nhân tộc bẩm sinh đã làm được, hơn nữa không tiêu hao linh lực, tốc độ lại nhanh chóng vô cùng.
Bọn họ tự nhận là trời sinh thần loại, vô cùng cao ngạo, khinh thường nhân loại khác cùng thú tộc.
Lúc trước bởi vì cá tính cao ngạo này mà họ kết thù oán với Hồn tộc, về sau chư tộc vây giết Hồn tộc bọn hắn cũng có tham gia.
Bọn hắn thật hứng thú đối với Long Phượng Thần Cô của Hồn Phong, lúc trước vây giết Hồn tộc chính vì thần khí này.
Cho nên lần này U Ảnh tộc đem tin tức truyền cho bọn hắn chính là vì để Dực nhân tộc bắt giết Lăng Tiếu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.