Chương trước
Chương sau
Nhưng sư phụ Trương Hiểu Ngữ vẫn cực kỳ tôn trọng nàng, cho nàng tự mình lựa chọn lang quân như ý.
Mặc dù như thế, Ba Nhĩ Đặc đã sớm quen biết Trương Hiểu Ngữ, cảm thấy mình cùng nàng mới là trời sinh một đôi.
Nhưng đây chỉ là ý nghĩ riêng của hắn, Trương Hiểu Ngữ chưa từng tỏ ý thật sự trong lòng mình.
Trọng lực khí tràng có lẽ có tác dụng với người khác, nhưng đối với Lăng Tiếu ảnh hưởng không lớn.
Lúc trước khi hắn ở trong Loạn Táng không gian, còn gặp phải trọng lực khí tràng không biết mạnh hơn bao nhiêu vạn lần, còn có vô số lực lượng cuồng bạo không ngừng tàn phá thân thể hắn, nhưng hắn vẫn có thể vượt qua.
Hiện tại gặp Ba Nhĩ Đặc đối với hắn mà nói chỉ là tầm thường, rất nhanh hắn đã khôi phục lại.
Thần phủ của Ba Nhĩ Đặc oanh thẳng tới đầu Lăng Tiếu, mỗi đạo phủ ảnh vô cùng đáng sợ, đã gần với lực lượng bán thủy thần.
Kim Long thương trong tay Lăng Tiếu hướng thần phủ oanh thẳng qua.
Oanh long!
Trong nháy mắt hai người đã giao chiến mấy trăm hiệp trên không, không ai chiếm được thượng phong chút nào.
Lăng Tiếu nghênh đón thần phủ, cảm thấy có chút khó thở, trong lòng thầm kinh hô:
- Thật không hổ là thần vương đỉnh xuất sắc nhất, người này đã có được lực lượng của bán thủy thần!
- Vương bát đản, nếu là một nam nhân cùng ta đường đường chính chính tranh tài đi!
Ba Nhĩ Đặc phát hiện trọng lực khí tràng của mình không ảnh hưởng tốc độ của Lăng Tiếu, giận dữ mắng to.
Lăng Tiếu không trả lời hắn, ở trong lòng thầm nghĩ lúc này hữu dũng vô mưu có ích lợi gì? Ai cười đến cuối cùng mới là người thắng chân chính!
Hắn chỉ là lựa chọn phương thức tấn công tốt nhất mà thôi.
Nhưng hắn lại xem nhẹ ở gần bên còn có người đang nhìn chằm chằm.
Trong tay Lưu Truyền Pháp hiện ra một thần cầm, hắn khoanh chân ngồi xuống, thần mang bộc phát, mười ngón tay bắt đầu khảy động, từng đạo tiếng đàn du dương chợt vang lên.
Đinh đông đinh đông!
Tiếng đàn mang theo uy lực vô hình hướng Lăng Tiếu công kích tới.
Công kích không nhắm vào thân thể mà nhắm vào tinh thần cùng tạng phủ Lăng Tiếu.
Nếu là thần vương khác không cẩn thận phong bế ngũ quan thần thức tuyệt đối sẽ bị đánh trọng thương.
Nhưng Cổ Hoàng thần công là thần công phòng ngự tốt nhất thiên hạ, thức hải cũng có được lực lượng phòng ngự, tạng phủ của Lăng Tiếu lại vô cùng cứng rắn, không phải tùy ý là có thể bị đánh thành trọng thương như người khác.
Âm ba công công kích vĩnh viễn là một loại lực lượng công kích khó lòng phòng bị nhất.
Lưu Truyện Pháp tinh thông âm luật, âm ba ẩn chứa sát phạt chi âm dày đặc, vô hình vô ảnh không ngừng đánh thẳng vào thức hải cùng tạng phủ của Lăng Tiếu.
Thần vương đỉnh bình thường dù muốn kháng cự âm ba công đánh tới chỉ sợ cũng sẽ bị thương không nhẹ.
Cũng may phòng ngự của Lăng Tiếu biến thái tới cực điểm, bản thân hắn không bị bao nhiêu thương tổn, nhưng công kích vẫn bị ảnh hưởng tạm dừng.
Trong chiến đấu sinh tử, chỉ cần có chút sơ hở sẽ biến thành nhược điểm trí mạng.
Ba Nhĩ Đặc nắm bắt cơ hội trong nháy mắt này, cặp thần phủ hướng Lăng Tiếu lăng không chém xuống.
- Tạp chủng dám đụng tới nữ nhân của ta, đi chết đi!
Ba Nhĩ Đặc tràn đầy sát ý rống lớn.
Thần phủ của hắn đã rơi xuống trên đầu Lăng Tiếu, hắn cho rằng dù là bán thủy thần cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Lúc Lăng Tiếu phục hồi lại tinh thần thì cặp thần phủ đã không chút lưu tình rơi xuống ngay trước trán, khiến lông tơ của hắn cơ hồ đều dựng lên.
- Phải chết thì cùng chết đi!
Lăng Tiếu nhe răng cười, làm ra phản kích cuối cùng, Kim Long thương liều lĩnh đâm tới trước.
Đinh đương!
Phốc!
Thần phủ rơi xuống trên trán Lăng Tiếu phát ra thanh âm chói tai thanh thúy, mà Kim Long thương của hắn đã ngưng tụ đâm vào trong bụng Ba Nhĩ Đặc.
Vốn là cục diện lưỡng bại câu thương, nhưng sự thật không phải như thế.
Chỉ thấy thần phủ của Ba Nhĩ Đặc lại có dấu hiệu như muốn nổ tung, mà đầu của Lăng Tiếu không chút tổn thương, chỉ là thân thể bị chấn ngược bay ra ngoài, mà hắn lại thừa cơ đâm thương tới trước, thần thể Ba Nhĩ Đặc nháy mắt phun ra thật nhiều máu tươi, đau đến mức hắn kêu lên thảm thiết không thôi.
- Làm…làm sao có thể, thần…thần phủ của ta lại có thể bị hủy!
Ba Nhĩ Đặc đau đớn bật lui ra sau, đồng thời hai mắt trừng lớn nhìn thần phủ của mình, trên mặt tràn ngập thần sắc không thể tin.
Mặc dù thần phủ của hắn không phải cổ thần khí, nhưng đã là thần khí đỉnh cấp, trừ phi cổ thần khí nếu không không cách nào hủy được thần phủ của hắn.
Hắn nhìn chằm chằm Long Phượng Thần Cô trên trán Lăng Tiếu, ánh mắt lộ vẻ tham lam nồng đậm:
- Chẳng lẽ nó là cổ thần khí?
Hắn đã không còn để ý tới thương thế trên người, mệnh lệnh cho thứ long hướng Lăng Tiếu đánh tới.
Lưu Truyện Pháp không ngừng khảy đàn, lực lượng càng lúc càng lớn, thánh thú của hắn cùng thứ long đồng thời táp thẳng về hướng Lăng Tiếu.
Lưu Truyện Pháp cau mày lẩm bẩm:
- Dám ô nhục thần nữ trong lòng ta, hôm nay phải cho ngươi chết không toàn thây!
Lưu Truyện Pháp đã thích Trương Hiểu Ngữ thật nhiều năm, hắn tôn sùng nàng như thần nữ, yêu nàng cơ hồ như điên cuồng.
Sư phụ Trương Hiểu Ngữ từng nói với hắn, nếu hắn có thể đột phá chí tôn sẽ gả Trương Hiểu Ngữ cho hắn.
Cho nên hắn luôn luôn lấy việc này làm mục tiêu, càng không ngừng nỗ lực.
Không ngờ mình còn chưa chinh phục được nữ nhân kia, lại bị tiểu tử này chiếm tiện nghi, quả nhiên làm hắn phẫn nộ không thôi.
Từng đạo âm ba hóa thành kiếm nhận vô hình vô ảnh hướng Lăng Tiếu oanh tới.
Lăng Tiếu không ngừng tránh né hai đầu thánh thú tập kích, còn phải ngăn cản âm ba công, tình huống của hắn trở nên nguy cấp.
- Trước tiên xử lý người này!
Hiện tại Lăng Tiếu đã không thể tiếp tục lơ đễnh, đối phương tạo thành ảnh hưởng không nhỏ với hắn, hắn nhất định phải sử dụng hồn lực công kích.
Phách Long Thương Quyết vô hình vô ảnh hướng Lưu Truyện Pháp đánh qua.
Lăng Tiếu đã quyết tâm xử lý Lưu Truyện Pháp, công kích của hắn dùng cả Long Phượng Thần Cô gia trì.
Bỗng nhiên Lưu Truyền Pháp chợt hoa mắt, hắn vừa lộ vẻ kinh ngạc, thần hồn lập tức truyền ra đau đớn tê tâm liệt phế!
A!
Hắn kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể từ trên không trung rơi xuống.
Lăng Tiếu vừa đem hắn miểu sát, tự nhiên tiếp thu hết thảy đồ vật của hắn, tuyệt đối không thể tiện nghi cho người khác.
Nhưng lúc này trong tay Ba Nhĩ Đặc đã thay đổi đôi thần phủ mới, thoạt nhìn đen thui không ánh sáng, nhưng lại lộ ra một cỗ khí tức trầm trọng vô cùng.
- Nhất định phải lấy được thần cô kia!
Ba Nhĩ Đặc lộ ra nụ cười âm lãnh, bắt đầu vũ động thần khí hướng Lăng Tiếu oanh tới.
Thức tám mươi chung cực Khai Thiên Bàn Phủ!
Nhất phủ nhất sơn hà, nhất phủ nhất thiên địa!
Uy lực đem cả phiến thiên địa hoàn toàn bao phủ, không ngừng oanh kích tới, tựa hồ mỗi phủ đều hủy thiên diệt địa, uy lực đáng sợ kinh người!
Trọng lực nơi này đã đạt tới gấp mấy vạn lần, hoàn toàn đem lực lượng không gian ép tới bóp méo, bất luận kẻ nào cũng bị đè ép không thể lay động mảy may.
- Giỏi thật, một chiêu này đủ cường hãn!
Những người nhìn thấy cuộc chiến thầm than sợ hãi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.