Chương trước
Chương sau
Lời nói của Cơ Thiên Kỳ vốn nâng đỡ Lăng Tiếu, mang theo giọng điệu bừa bãi, rất rõ ràng làm cho Lăng Tiếu nên có điểm tự hiểu, khiêm tốn nhún nhường một chút.
Không ngờ Lăng Tiếu lại dựa cột mà lên, đáp ứng xuống.
Thần sắc Cơ Thiên Kỳ cùng nhóm người đứng phía sau hắn đều không nhịn được bật cười, trong đó còn có người lớn mật lên tiếng châm chọc.
- Ha ha, Lăng thần sư quả nhiên không hổ là người từ Thiên Long môn ra tới, lời nói này khí phách mười phần!
- Còn không phải sao? Chỉ bằng lời này tuyệt đối có thể dọa lùi không ít đối thủ!
- Cừu sư đệ đã sớm hùng bá Thiên Long môn, hắn còn không dám nói ra lời này, Lăng thần sư đã có tin tưởng như vậy, chúng ta thật sự phải ủng hộ ah!
- Không sai, đợi lát nữa vị trí đệ nhất thần đàn nên do Lăng thần sư đi tranh đoạt, ta tin tưởng hắn nhất định sẽ không để cho chúng ta thất vọng, đến lúc đó chúng ta cũng có thể dính chút quang thôi!
Đám người Lăng Phi Võ nghe xong những lời châm chọc kia, nhất thời đều nổi giận.
Nhưng Lăng Tiếu lại dùng ánh mắt ngăn cản bọn họ, sau đó âm lãnh nói:
- Yên tâm đi, hết thảy sẽ như các ngươi mong muốn.
Sau đó hắn nhìn về phía một người đứng phía sau Cơ Thiên Phương nói:
- Vị này chắc là Thanh Thủy trưởng lão phải không? Nghe nói ngọn núi của Hạ Công trưởng lão tạm thời do ngươi tới chưởng quản, thật sự là đáng mừng ah! Nhưng ngàn vạn lần đừng đem ngọn núi giao lại cho người khác.
Lúc trước Hạ Công mang theo Công Tôn Dương muốn chiếm lấy ngọn núi của Lăng Tiếu, về sau bị Lăng Tiếu lần lượt ném xuống núi, sau đó lại thông qua trưởng lão hội đem hắn đẩy ra ngoài Thiên Long môn, sung quân đến địa phương khác quản lý công việc.
Chuyện này trên dưới Thiên Long môn đều rõ ràng, mọi người cũng phải than thở sợ hãi vì thủ đoạn của Lăng Tiếu đối phó Hạ Công.
Mà người của thần thể phái đã bắt đầu kiêng kỵ sự tồn tại của Lăng Tiếu.
Hiện tại Lăng Tiếu nói ra chuyện này trước mặt mọi người, chính là muốn cho bọn hắn biết, Lăng Tiếu đã có bổn sự đem Hạ Công đuổi ra khỏi Thiên Long môn, cũng có bản lĩnh cho các ngươi cút đi, tốt nhất nên biết điều một chút!
Thần sắc Thanh Thủy trưởng lão thật khó xem, đáp:
- Đa tạ Lăng thần sư, Thanh Thủy tuyệt đối sẽ đợi được Hạ Công trưởng lão trở về!
- Như thế tốt lắm!
Lăng Tiếu lên tiếng, tiếp theo lại nói:
- Đừng vây ở chỗ của ta nữa, các ngươi đều tự đi nghỉ ngơi đi, chờ lúc đăng đàn, hi vọng các ngươi đều có thể đạt được danh hào thiên thần vương!
Cơ Thiên Phương thu liễm nụ cười đáp:
- Cũng chúc Lăng thần sư thắng ngay trận đầu!
Dứt lời hắn liền dẫn người của mình đi sang một bên.
Mặc cho ai cũng nhìn ra thần sắc Cơ Thiên Phương đã âm trầm xuống, đôi mắt bốc cháy liệt hỏa hừng hực.
- Xú tiểu tử, nghĩ ra chút nổi bật thì cho rằng thiên hạ vô địch sao? Cơ Thiên Phương ta sẽ làm cho ngươi biết ai mới là thần vương cường đại nhất Thiên Long môn!
Cơ Thiên Phương thầm nhủ trong lòng.
Đảo mắt lại qua một ngày, còn một ngày đã tới thời gian đăng đàn, Tà Đế rốt cục chạy tới.
Bộ dáng hắn thoạt nhìn thập phần chật vật, thần sắc cực kỳ tái nhợt, thật hiển nhiên đã trải qua cửu tử nhất sinh mới chạy tới được nơi đây.
Lăng Tiếu cùng Cuồng Tăng lập tức nghênh đón.
- Sư phụ xảy ra chuyện gì?
Lăng Tiếu thập phần lo lắng hỏi.
Thực lực của Tà Đế thế nào hắn biết rõ, so sánh với Yến Việt còn mạnh hơn, lại có thể chật vật như vậy mới xông tới nơi này, rõ ràng là không thể nào đi!
- Chết tiệt, gặp được mấy thứ quỷ dị, thiếu chút nữa trốn không thoát!
Tà Đế mắng to, tiếp theo hắn nhìn thấy Cuồng Tăng, nhíu mày, sau đó cười to nói:
- Ha ha, ta còn tưởng rằng là ai, nguyên lai là lão ngốc lư, không nghĩ tới còn có thể nhìn thấy ngươi, tốt tốt…cuộc chiến ấy của chúng ta cũng có thể giải quyết!
- Lão ngốc lư?
Lăng Tiếu nghe xưng hô này thiếu chút nữa bật cười.
Nhưng từ này quả thật là chuẩn xác, Cuồng Tăng đúng là trọc đầu, còn có cả dấu hiệu trên đầu đâu!
Cuồng Tăng cũng không cam chịu yếu thế cười nói:
- Lão dâm côn ngươi đây, ta nghĩ ngươi đã tinh tẫn người vong từ lâu, không nghĩ tới vẫn còn sống, thật sự là ông trời không có mắt!
- Mẹ nó, lão ngốc lư ngươi nguyền rủa bổn đế phải không, đến…bổn đế thử với ngươi vài chiêu, cho ngươi biết bổn đế lợi hại!
Thần sắc Tà Đế đỏ lên nói.
- Ai sợ ai ah!
Cuồng Tăng cũng triển khai tư thế, bộ dạng muốn khai chiến.
Lăng Tiếu vội vàng xen vào giữa hai người nói:
- Sư phụ, nhạc phụ, hai người đừng xúc động ah!
- Ha ha, nhìn ngươi gấp gáp như vậy, ta cùng lão ngốc lư chỉ nói đùa, hắn làm sao lại đánh với ta chứ!
Tà Đế cười nói.
- Lão dâm côn ngươi, nhiều năm không gặp miệng vẫn thối như vậy, đúng ra nên đánh ngươi quay về Huyền Linh đại lục từ lâu!
Cuồng Tăng ra vẻ tức giận nói.
Hiện tại Lăng Tiếu mới nhìn ra hai người tựa hồ chỉ là tranh cãi, căn bản không có ý tứ động thủ, trong lòng nhủ thầm:
- Uổng làm người tốt!
Hắn có thể nhìn ra tình cảm giữa hai người không tầm thường, tuyệt đối là cảm giác như địch như bằng hữu, hẳn là tinh tinh tương tích giữa đối thủ.
Lăng Tiếu cũng lười nói thêm lời gì nữa, lưu lại cho hai lão bằng hữu tự mình ôn chuyện đi!
Nhưng lại có người không hề cảm thấy như vậy, đi tới quấy rầy bọn họ.
- Hảo gia hỏa không ngờ dám đoạt thần vật của chúng ta, biết điều mau nhanh đưa ra, phục lạy nhận sai với bổn đại nhân, có lẽ ta sẽ tha cho các ngươi một mạng!
Một thanh âm cách đó không xa truyền tới.
Ngay sau đó chỉ thấy vài người cưỡi trên thánh thú biến dị uy vũ hướng chỗ Tà Đế vọt tới.
- Lão dâm côn, phiền toái của ngươi đến đây, có muốn ta giúp ngươi giải quyết một chút hay không?
Cuồng Tăng hỏi Tà Đế.
- Nếu ngươi có bổn sự thì cùng họ làm một hồi, đám người kia thật quỷ dị, có thể ẩn nấp thân hình công kích làm người khó lòng phòng bị, bổn đế thiếu chút nữa đã bị bọn hắn thủ tiêu.
Tà Đế thu liễm thần sắc đáp.
Cuồng Tăng hiểu biết Tà Đế, người nào có thể bị hắn nói là khó chơi đương nhiên sẽ không kém, hắn nhăn mày, nói:
- Đối ngoại, người của Huyền Linh đại lục chúng ta nên nhất trí mới tốt!
Tiếp theo hắn nhìn Lăng Tiếu nói:
- Tiếu nhi, nghe nói chiêu thức thật giống bí thuật của U Ảnh Ám Sát đoàn đâu!
Lăng Tiếu gật nhẹ đầu đáp:
- Bọn họ là người của cổ tộc U Ảnh tộc, có được thiên phú ẩn thân, hơn nữa đại bộ phận tu luyện phong hệ, tốc độ cực nhanh, ngàn vạn lần phải cẩn thận, thật sự không được hãy để cho con đối phó bọn hắn!
Người của U Ảnh Ám Sát đoàn ngoại trừ Ảnh Ngạo, mấy người khác chưa thể tính là dòng chính của U Ảnh tộc, chẳng qua chỉ là đệ tử của một ít dòng bên mà thôi.
Mà những người được phái tới tranh đoạt thiên thần vương bảng khẳng định là đệ tử dòng chính, thuật ẩn thân tuyệt đối là đăng phong tạo cực, một khi đã ẩn nấp người bình thường khó thể phát hiện.
Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không e ngại bọn họ, hắn chỉ muốn nhắc nhở sư phụ cùng nhạc phụ cẩn thận hơn mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.