Chương trước
Chương sau
Lời Lăng Tiếu nói có lẽ rất có hiệu quả, hắn có thân phận "Lão Tổ tông" chuyển thế, khiến cho người Hồn Tộc đều là nói gì nghe nấy. Mà bọn họ cũng đã chứng kiến Lăng Tiếu cường đại, tự nhiên sẽ không tỏ ra chút xíu lòng nghi ngờ.
Lăng Tiếu để cho bọn họ tự động đi đốn củi kiến tạo nhà cửa phòng ốc cho mình, để cho bọn họ có một loại cảm nhận đã bám rễ chắc chắn ở chỗ này.
Lăng Tiếu chính là nhân cơ hội mang theo những thiếu niên Hồn Tộc này lượn vòng vo vài vòng đến thôn trấn phụ cận, khiến cho bọn chúng có thể dần dần dung nhập hòa tan vào trong vòn sinh hoạt của những người khác.
Hậu nhân Hồn Tộc một mực đều sinh hoạt ở trong một chỗ không gian chật hẹp kia, đâu có được nhìn thấy những nơi cư trú văn minh của nhân loại khác, ai nấy đều là hiếu kì hài lòng vô cùng.
Lăng Tiếu vẫn còn nhân cơ hội truyền thụ cho bọn họ điều kiện sinh tồn tại Thiên Vực. Để cho bọn họ biết các loại giao dịch tiền nong qua Huyền Tinh, cực phẩm Huyền Tinh, Thần Tinh gì gì đó. Ngoài ra vẫn còn nói cho bọn họ một chút qui luật sinh tồn khác.
Lăng Tiếu càng là mua cho bọn họ lượng lớn vật tư phục vụ cho nhu cầu sinh tồn. Đều là các thứ đồ để ăn, mặc, ở, đi lại..., còn có một chút sách vở ghi chép điển tịch thông thường...
Sau khi Lăng Tiếu dẫn bọn hắn quay về đến địa phương định cư, hắn lại cho Vân Mộng Kỳ cùng với Ngọc Nhu Phỉ thay phiên dậy dỗ cho hậu nhân Hồn Tộc các mặt khái niệm và phương pháp sinh tồn khác, để cho bọn họ mau chóng có thể đuổi kịp cuộc sống của những người khác.
Lăng Tiếu chính là nhân cơ hội những người Hồn Tộc đang bận việc mà bố trí ở bốn phía nơi họ ở những Thần Thi Ma sâu hàng vạn thước dưới lòng đất. Đồng thời thiết lập ảo cảnh, bình thường bất luận kẻ nào muốn tìm ra bọn họ đều không dễ dàng.
Những Thần Thi Ma này đúng là để ngừa sau này những người Hồn Tộc này có tình huống nào, có khả năng mượn bọn chúng để tránh họa.
Đương nhiên phương pháp triệu hoán Thần Thi Ma này, Lăng Tiếu vẫn truyền thụ cho mấy ông lão có thực lực tương đối mạnh nhất trong Hồn Tộc.
Sau khi trôi qua ước hơn nửa năm, người Hồn Tộc cuối cùng đã làm quen với cuộc sống nơi này.
Tất cả bọn họ được Lăng Tiếu nhiều lần dẫn tới thành trấn lân cận mở rộng tầm mắt một phen về việc đời, càng làm cho bọn họ kiên định với quyết tâm cố gắng tu luyện.
Lăng Tiếu trong mấy ngày nay cũng đã giao rất nhiều tài nguyên vào trong tay bọn họ, để cho bọn họ cải thiện thể chất, tăng nhanh hơn tốc độ tu luyện.
Đương nhiên, tài năng bẩm sinh của Hồn Tộc là ở chỗ Trọng Hồn. Chỉ có lợi dụng thật tốt tài năng bẩm sinh Trọng Hồn thì mới có thể khiến cho bọn họ trở nên không giống người thường.
Từ sau khi Lăng Tiếu truyền thụ cho Khống Thần Quyết mọi người bọn họ, rốt cục lần lượt có người cảm ứng được sự tồn tại của tinh thần lực. Cũng có một bộ phận nhỏ những người xuất sắc có thể vận dụng tinh thần lực để công kích.
Nhìn thấy tình huống như thế, trong lòng Lăng Tiếu thập phần vui mừng.
Cứ theo đà này, Hồn Tộc sau trăm năm hẳn là có khả năng đạt tới trình độ những người bình thường, sau ngàn năm hẳn là có khả năng bộc lộ tài năng.
Về phần khi nào có thể báo thù, cái này tạm thời liền xa xôi một chút.
Nhưng mà, Lăng Tiếu trước tiên giúp bọn hắn diệt trừ một số chướng ngại.
Thời gian tiếp theo, Lăng Tiếu bồi dưỡng trọng điểm thế hệ thiếu niên Hồn Tộc.
Bọn chúng đều ở vào thời kỳ tu luyện tốt nhất, bọn chúng mới là nền tảng tương lai của Hồn Tộc, không giống những người khác đã trải qua cái tuổi như vậy nên mức độ tiếp tục phát triển là có hạn.
Trong số những thiếu niên này, Lăng Tiếu tự nhiên bồi dưỡng trọng điểm đồ đệ Vân Thiên của hắn.
Tài năng bẩm sinh của Vân Thiên là xuất sắc nhất trong số tất cả thiếu niên, hơn nữa Thức Hải so sánh những người khác còn có ưu thế.
Vân Thiên cũng không hề khiến cho Lăng Tiếu thất vọng, hắn tu luyện chăm chỉ khắc khổ dị thường. Tốc độ thăng bậc tiến Giai của hắn cũng là nhanh nhất trong số những thiếu niên này.
Lăng Tiếu khá là vừa lòng với đồ đệ này, hắn có thể khẳng định thủ lĩnh tương lai của Hồn Tộc không thoát khỏi đồ đệ này của hắn.
Từ khi đi ra khỏi không gian kia, lúc ở trong Thần Đỉnh của Lăng Tiếu thì Vân Thiên cũng vẫn cố gắng tu luyện, nên tới thời điểm được thả ra khỏi Dược Đỉnh thì nó đã đạt tới tu vi Cao Giai Huyền Sĩ.
Hiện nay lại qua nửa năm nó liền càng trực tiếp đột phá đến tu vi Linh Sư, có thể chuyển Huyền lực của bản thân biến thành linh lực, gây dựng được trụ cột tương đối kiên cố.
Lại kết hợp với việc hiện nay hắn đã hiểu được vận dụng tinh thần lực để công kích, cho dù là Trung Giai Linh Sư hắn cũng có thể chém chết.
- Vân Thiên ngươi lại đây một phen!
Lăng Tiếu quay sang phía Vân Thiên vẫn đang khổ luyện Huyền kỹ mà kêu lớn.
Hiện nay người Hồn Tộc đã xem như thu xếp ổn thỏa, hắn cũng là lúc rời đi.
- Sư phụ!
Động tác của Vân Thiên cũng khá linh hoạt đi tới trước mặt Lăng Tiếu rồi cung kính chào.
Thời gian cách hơn một năm, vóc người của Vân Thiên càng thêm rắn chắc cường tráng. Khí chất cả người cũng thay đổi một tầng, có vẻ càng thêm phấn khởi tự tin.
- Mấy ngày nay ngươi tu luyện đều phi thường khá, vi sư cảm thấy rất vừa lòng.
Lăng Tiếu đầu tiên là tán dương khen Vân Thiên một câu, rồi lại nói tiếp
- Sau này ngươi vẫn cần tu luyện thêm, không nên phụ lòng kỳ vọng của sư phụ đối với ngươi. Trụ cột tương lai tộc của ta có lẽ do ngươi gánh vác biết không?.
- Sư phụ ngài yên tâm, con sẽ cố gắng!
Vân Thiên đáp lời với vẻ thập phần chăm chú, tiếp theo nó lại hỏi
- Sư phụ người... có đúng là người muốn đi phải không?.
Lăng Tiếu sờ sờ đầu Vân Thiên mà nói
- Không sai, sư phụ còn có rất nhiều chuyện phải làm. Rốt cuộc không có khả năng ở lại chỗ này nhìn các ngươi trưởng thành. Sau này ngươi nhất định phải ràng buộc huynh đệ bọn tỷ muội, không để cho bọn họ tùy tiện gây chuyện, cũng không dễ dàng để lộ ra thân phận, lại càng không được xâm nhập đi vào núi này. Su phụ mà có thời gian sẽ đến thăm các ngươi.
Ánh mắt của Vân Thiên bắt đầu có hơi nhập nhòa mà nói
- Sư phụ, con... con biết nên làm như thế nào.
Hắn coi Lăng Tiếu là thần tượng, sự cường đại của Lăng Tiếu đã sớm xâm nhập vào nội tâm hắn, hắn lại được Lăng Tiếu tự mình chỉ đạo, trong lòng quả thật không nỡ rời Lăng Tiếu.
Vẻ mặt của Lăng Tiếu bắt đầu trở nên uy nghiêm mà nói
- Nam nhi máu chảy không đổ lệ, ngươi thu lại nước mắt cho ta. Sau này nếu lại để cho ta nhìn thấy ngươi khóc, ngươi liền không phải đệ tử của ta!.
- Vâng, sư phụ!
Vân Thiên trong nháy mắt nghiêm nét mặt nói.
Sau khi Lăng Tiếu lại động viên vài câu, hắn liền truyền đoạn khẩu quyết Khống Thần Quyết cấp thứ hai cho Vân Thiên, lại dặn nó ít nhất phải sau khi đạt tới thực lực Địa Hoàng Giai mới có thể tu luyện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.