Chương trước
Chương sau
Ở chỗ này hắn không cho rằng có thể lại có người có khả năng phát hiện được sự hiện hữu của hắn.
Cường giả trong Phủ Thành Chủ ai nấy đều kinh động, bọn họ cũng không biết là xảy ra chuyện gì.
Tiếp theo một âm thanh kinh hoảng truyền ra
- Không... Không tốt, thành... Thành chủ đại nhân ngài đã bị giết!
Âm thanh này vừa mới truyền tới, ai nấy đều bắt đầu hơi bị biến sắc.
Người cường đại nhất ở chỗ này chính là thành chủ đại nhân của bọn họ, vậy mà lại bị người khác giết chết còn không ai biết.
Rất nhiều cao thủ ai nấy đều bay vút về hướng tới Lâu Các của Thành Chủ.
U Ảnh chính là bị dọa đến tinh thần bối rối, Ảnh Phong có thực lực không sai biệt lắm với hắn, lại bị người khác không tiếng động lặng lẽ giết chết. Hắn không khỏi đang suy nghĩ
- Hừm... Chẳng lẽ là Chí Tôn xuất thủ ra tay?.
Nghĩ tới đây, hắn càng tỏ ra lo lắng. Hắn không chút suy nghĩ lập tức trốn chạy về hướng tới phương xa, có lẽ chỉ có trở lại trong tộc thì hắn mới cảm giác được an toàn!
- Muốn chạy trốn sao? Cửa cũng không có!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng lập tức đuổi theo.
U Ảnh còn không bay ra được xa, chỉ cảm thấy sau đầu đau nhức, cả người lập tức hôn mê bất tỉnh.
Một con Khôi Lỗi trợ thủ như vậy, Lăng Tiếu quả thật không muốn nó bị tổn thất chút nào. Để khi về lại khống chế hắn, sai khiến cho hắn đến Thiên Long Môn nói ra những chuyện tốt ngày đó Phương Bất Nhị dùng khoản tiền lớn mua chuộc hắn.
Đến lúc đó, chính là lúc hắn đường đường chính chính đi giết người!
Lăng Tiếu mang U Ảnh trở lại tửu lâu rồi bắt đầu thu xếp.
Đợi đến lúc trời sáng, phân thân thần hồn hợp nhất cùng chân thân là có thể vượt qua sự chống đỡ của U Ảnh để hạ Tỏa Hồn Chú.
Đến sáng sớm ngày thứ hai, chuyện Thành Chủ thành Ma Hồn bị giết chết giống như ôn dịch bình thường truyền khắp bên trong thành.
Tất cả bảo vệ bên trong thành so sánh bình thường đều tăng thêm gấp đôi. Bọn họ càng không ngừng kiểm tra Võ Giả lui tới nơi này, khiến cho lòng người ai nấy đều hoảng sợ.
U Ảnh tộc biết được tin tức này, trên dưới toàn tộc đều rất là kinh ngạc.
Thành Ma Hồn chính là thành trì để bọn hắn vơ vét của cải bên ngoài, cũng khá quan trọng cho nên bọn họ mới phái Thần Vương đỉnh cao như Ảnh Phong tọa trận, để ngừa có sơ suất.
Chính là, trước mắt lại bị người khác chém chết.
Điều này làm cho bọn họ không thể không coi trọng. Hơn nữa phái ra một vị Bán Thủy Thần tự mình mang đội đi ra truy tra chuyện này.
Đến khi những người này tra đến chỗ đám người Lăng Tiếu, Lăng Cương lấy ra thân phận Thiên Long Môn. Những người đó lập tức không dám lại đưa ra nửa câu nghi vấn nhiều hơn.
Chỉ là như thế lại khiến cho U Ảnh Tộc Nhân nghi ngờ trong lòng.
Tất nhiên Ảnh Phong thực lực công khai ở nơi này.Người mà có thể lẻn vào phủ Thành Chủ giết chết hắn thì thực lực có thể nghĩ đáng sợ đến đâu.
Mà Lăng Cương là Thiên Thần Vương lại vừa khéo xuất hiện ở nơi này, bọn họ hoài nghi có thể chính là người của Thiên Long Môn làm hay không.
Nhưng mà, bọn họ hoài nghi thì hoài nghi, cũng không dám tùy tiện chụp mũ loạn.
- Thành Chủ Ảnh Phong thành Ma Hồn lại bị giết, rốt cuộc là ai làm mà có thể lớn mật như thế!
Sau khi người U Ảnh tộc vừa đi, Lăng Cương liền thập phần không giải thích được mà nói với Lăng Tiếu.
Lăng Cương thân là người Kim Tộc, tự nhiên rõ ràng Ảnh Phong này rốt cuộc là ai.
Người U Ảnh tộc bình thường đều rất khiêm tốn, đại bộ phận cũng chỉ là đi lại ở trong thành Ma Hồn này. Mà Ảnh Phong kia có thực lực cũng không yếu, lại bị người khác dễ dàng giết chết, xác thật khiến cho hắn có cảm giác kinh ngạc.
- Ha hả, nói không chừng hắn trộm nữ nhân người khác, bị người ta xông tới cửa giết chết
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
Việc này sau khi trở về hắn tự nhiên sẽ không khoe khoang, hắn cũng không muốn đám người Lăng Cương lo lắng hộ hắn.
Sau khi ở lại tại thành Ma Hồn mấy ngày, người U Ảnh tộc không tra được hung thủ nên cũng chỉ có thể nới lỏng canh gác, tùy ý cho người bên trong thành lại khôi phục tự do như trước, không hề tiếp tục truy tra tiếp.
Chỉ là canh gác phủ Thành Chủ so sánh dĩ vãng đều phải chặt chẽ cẩn thận hơn nhiều lắm.
Đám người Lăng Tiếu không hề tiếp tục dừng lại nữa, liền ra khỏi thành.
Lăng Tiếu tựa hồ là tự do không mục đích chạy như bay khắp các thôn trấn ở ngoài thành Ma Hồn.
Những người khác cũng không biết hắn muốn làm gì, cũng không có ý tứ tìm hỏi. Chỉ là đi dạo lung tung khắp nơi cùng với hắn.
Kỳ thật, Lăng Tiếu là muốn đi tìm những chỗ trước kia Hồn Tộc từng sinh sống.
Dựa vào trí nhớ cùng với sự thay đổi qua vô số vạn này, những nơi kia cũng không dễ tìm.
Mất hơn nửa tháng, Lăng Tiếu lại vẫn là không tìm được chút xíu cảm giác quen thuộc.
Ngày hôm đó, đám người Lăng Tiếu ngừng lại nghỉ ngơi trên một đỉnh núi.
Lăng Cương không nhịn được hỏi
- Tiếu thúc, ngươi đang tìm cái gì?.
Lời này của hắn là có hơi mạo muội, nhưng mà hắn cũng là muốn chia sẻ hộ một ít phiền não cho Lăng Tiếu mà thôi.
Lăng Tiếu do dự một chút rồi nói
- Ta muốn tìm Ma Hồn cốc!.
Hắn tin tưởng Lăng Cương là người một nhà, tuyệt đối sẽ không nói bừa các chuyện.
- Ma Hồn cốc? Nó cùng thành Ma Hồn có quan hệ gì sao?
Lăng Cương có hơi không giải thích được lại hỏi han.
Hắn vừa nói ra lời này, Lăng Tiếu đã biết rõ hắn chỉ sợ cũng không biết địa phương kia.
Đương nhiên, nhất định những địa danh này là từ thời Thượng Cổ lưu truyền tới nay, hiện tại đổi thành tên là gì thì Lăng Tiếu cũng không biết rõ ràng lắm.
Hắn tìm đọc không ít sách cổ cũng không tìm được tư liệu tương quan, mà hắn từ trong trí nhớ của Ảnh Phong cũng không có tin tức gì về phương diện này.
Theo lý thuyết thân là nơi đóng của chủng tộc cổ Hồn Tộc thì hẳn phải là rất nổi danh mới đúng. Chính là hiện tại lại biến thành địa danh không biết tên, điều này làm cho hắn có chút buồn bực.
- Thôi được, ta lại đi dạo!
Lăng Tiếu khoát tay nói.
Mấy ngày sau, Lăng Tiếu căn cứ trí nhớ của Ảnh Phong mà đến một dãy núi cổ lớn nhất ở gần thành Ma Hồn nhất.
Dãy núi cổ này gọi là dãy núi Quỷ Hồn, vốn nói ở trong dãy núi này có lưu lại được Thượng Cổ Quỷ Hồn. Người bình thường một khi vào bên trong sẽ bị nhập xác nuốt chửng linh hồn mà chết. Còn có người nói trong dãy núi này có một loại Linh Thú quỉ dị có thể công kích linh hồn. Mà chủng Linh Thú đó lại gọi là Linh Thú biến dị "Độc Giác Hồn Thú".
Lăng Tiếu hoài nghi dãy núi Quỷ Hồn này có thể đúng là Ma Hồn cốc hay không?
Từ Thượng Cổ đến nay, rất nhiều chỗ bề mặt của mặt đất đã xảy ra thay đổi lớn lao so với từ thời chiến tranh đến nay. Lăng Tiếu không thể khẳng định được thì cũng là bình thường.
Nếu thật sự không được như vậy, hắn liền chỉ có thể thu xếp cho người Hồn Tộc ở bên ngoài dãy núi Quỷ Hồn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.