Chương trước
Chương sau
Tất nhiên Lăng Tiếu còn có thân phận khác là Thần Dược Sư, hơn nữa lực lượng huyết mạch kia so với bọn họ thì còn đậm đặc hơn nhiều lắm, bọn họ có muốn không coi trọng cũng đều không được a!
- Hả? Làm sao Thần Cô kia như thế nào lại nhìn quen mắt?
Lăng Vệ nhìn chăm chú vòng đai trên đầu của Lăng Tiếu mà âm thầm tự nhủ ở trong lòng.
Lăng Vệ là người từng trải già nhất ở chỗ này, kiến thức của lão tự nhiên so sánh người khác sẽ càng sâu hơn một bậc.
Nhưng mà lão cũng không hề hỏi tới Lăng Tiếu ngay tại chỗ, mà là cố gắng nhớ lại điều gì.
- Chuyện ở Ngoại Môn, lão gia hỏa chúng ta đây đều nghe nói, Lăng Thần thật là hồ đồ a!
Lăng Bác ngồi trên Thượng tọa thở dài nói, tiếp theo lão còn nói thêm
- Ngươi cho hắn một cơ hội giết gà dọa khỉ như vậy, hắn lại không biết lợi dụng. Xem ra hắn làm Môn Chủ thực sự là bị người ta bắt nạt đã lâu, đều sắp biến thành một hạng người mềm yếu!.
Lăng Tiếu do dự một chút rồi nói
- Có lẽ Môn Chủ thật sự là bị công việc thế tục dây dưa làm tâm tình thay đổi.
Lời này của hắn không nghi ngờ là khẳng định rằng Lăng Bác là người như thế, cũng thể hiện sự bất mãn của chính mình đối với Lăng Thần. Ý tứ là nói rằng Lăng Thần sẽ thích hợp hơn với việc trở về đóng cửa tu luyện thêm một chút thời gian, theo đuổi cảnh giới cao hơn có lẽ sẽ tốt hơn!
Đám người Lăng Bác cùng Lăng Khâu lại há không nghe ra ý tứ của Lăng Tiếu. Trong lòng bọn họ lập tức bắt đầu suy tính, có lẽ nên thay đổi Môn Chủ này!
- Thời gian Tiểu thần đạt tới Thần Vương đỉnh cao cũng không ngắn, có lẽ có thể cho hắn thử một chút tiến thêm một bước đột phá!
Trưởng lão chi tộc có Lăng Thần mở miệng nói.
Lăng Thần làm chuyện như vậy, lão cũng hiểu được không đẹp mặt lắm, nên dứt khoát trực tiếp nói ra, cũng khiến cho mặt mũi lão đỡ bị bôi lem theo.
- Ừ, lúc trước cảm giác Lăng Thần là nhanh nhất có thể bước vào một bước kia, chính là hắn lại bị Lăng Phi tiểu tử kia vượt qua. Xem ra công chuyện quản lý Ngoại Môn xác thật làm cho người ta quan tâm!
Lăng Khâu ở một bên thở dài nói.
Mấy vị đại lão nói như vậy không nghi ngờ gì là đã xác định vận mệnh tiếp theo của Lăng Thần.
Còn như bọn họ sẽ chọn ai kế tiếp vị trí của Lăng Thần thì liền không được biết rồi.
Chỉ sợ nếu tin tức này mà truyền ra, những người đó ở phái Thần Thể đều sẽ đỏ mắt a. Nhất là Phương Bất Nhị này, lão ta là kẻ khát khao thèm thuồng quyền lực hạng nhất!
Lăng Tiếu đang muốn cáo từ rời đi. Tất nhiên đối với địa vị Môn Chủ này thì hắn không có hứng thú.
Ai ngờ lúc này Lăng Vệ cũng giật mình la lên
- Ta biết là cái gì rồi!.
Mọi người ở chỗ này đều bị mấy lời khó hiểu không đầu không đuôi này của Lăng Vệ chợt thốt ra làm bị hăm dọa sợ mất mật.
- Tứ trưởng lão ngươi đây là có ý gì?
Lăng Bác quay sang Lăng Vệ hỏi.
Lăng Vệ lúc này mới phục hồi tinh thần lại, lão cười khan đáp
- Ha ha, không có gì, chỉ là... Chỉ là nghĩ tới một ít chuyện nên thất thần
Tiếp theo lão lập tức nói sang chuyện khác
- Tiếu nhi, ngươi đại khái lúc nào có khả năng ra tay phản hồi đại lục Huyền Linh đây? Lấy thực lực của ngươi có muốn cứu Lão Tổ tông hẳn không phải là vấn đề!.
Lăng Tiếu lộ ra vẻ vài phần gặp khó khăn mà giãi bày
- Thái gia gia, việc này... e rằng còn phải cho chắt nhi một chút thời gian. Chắt nhi có một số việc muốn đi xử lý, chờ thêm thời gian vài năm vậy. Đến khi chắt nhi giải quyết chuyện xong xuôi sẽ lập tức quay trở lại!.
Lăng Tiếu cũng muốn lập tức quay trở lại gặp thân nhân của mình, chính là hiện tại hắn không thể không trước hết thu xếp cho người Hồn Tộc xong xuôi rồi sau đó mới lại đưa ra quyết định.
- Cái này có khả năng, dù sao Lão Tổ tông hẳn là vẫn còn an toàn. Còn có thể kéo thêm được vài năm, nhưng mà có lẽ ngươi trở về càng sớm càng tốt, chúng ta đều không mong muốn phát sinh chuyện gì bất ngờ!
Lăng Bác nói đặc biệt cường điệu.
- Vâng, tộc trưởng!
Lăng Tiếu đáp.
- Đúng rồi, nghe nói ngươi ở Ngoại Môn có giáo huấn một người Thiên Thần Vương tên là Hạ Công?
Lăng Bác lại hỏi.
- Đối phó loại người này thì giáo huấn hắn xem như còn quá nhẹ. Nếu không phải nể hắn là người trong môn phái, chắt nhi tuyệt đối khiến cho hắn không thấy được mặt trời ngày mai!
Lăng Tiếu lộ ra vài phần sát ý sắc bén mà đáp lại.
- Không sai, đối phó cái loại người này nhất định phải đánh cho bọn chúng phát sợ, bọn chúng mới không còn dám gây chuyện. Có đôi khi ý định giết người dọa khỉ càng đạt tới hiệu quả mong muốn!
Lăng Khâu liền mở miệng đồng ý.
- Ha hả, không sai. Kim Tộc chúng ta không sợ bất luận kẻ nào. Ai mà muốn chúng ta không được dễ chịu, chúng ta sẽ để cho bọn họ lại càng không yên thân.
Lăng Bác sau khi phụ họa một tiếng lại nói
- Xem ra tiểu gia hỏa nhà ngươi này đã có được thực lực Thiên Thần Vương. Vậy sau hai năm là thời gian Phong Thần Đàn trăm năm mới mở. Đến lúc đó ngươi đi nghiệm chứng xếp hạng một phen đi. Có thêm thân phận Thiên Thần Vương đối với ngươi chỉ có lợi, không có bất cứ chỗ xấu nào. Đồng thời cũng có thể kiến thức một phen thực lực Thần Vương đỉnh cao của các thế lực khác!.
Phong Thần Đàn, tổng cộng có hai loại bảng đơn, một là Thiên Thần Vương bảng, thứ hai là Chí Tôn Thủy Thần bảng.
Có thể được ghi tên tại Phong Thần Đàn đều chính là nhân vật vang danh một chốn xứ sở, trở thành nhân vật tôn quý nhất bên trong xứ sở đó.
Lăng Tiếu suy nghĩ một chút rồi đáp
- Đi ạ, nếu như đến lúc đó có thời gian thì phải đi một lần!
Nói thật ra, đối với Phong Thần Đàn gì đó này thật đúng là Lăng Tiếu không cảm thấy có hứng thú lớn tới đâu.
Tất nhiên với thực lực giờ này ngày này của hắn, tùy tiện giết hại một người Thiên Thần Vương không cần thiết có nhiều khó khăn.
Đến lúc đó không phải có nghiệm chứng Thần Quang giáng xuống sao? Cần gì phải phí sức quanh co đi tham gia cuộc chiến Phong Thần bảng gì đó.
Hắn vốn định cự tuyệt, chính là suy nghĩ một chút rồi vẫn nhận lời.
Bởi vì hắn biết một chút gia tộc cổ xưa lánh đời khẳng định sẽ phái một số hậu bối đến để đua tranh ghi danh vào bảng.
Mà ở xứ sở Thiên Long còn có mấy gia tộc cổ xưa như vậy đã xuống tay đối với Hồn Tộc.
Bọn họ tuy là đã rút lui khỏi võ đài lịch sử, nhưng mà nội tình bọn hắn vẫn còn, chỉ là bình thường không có xuất đầu lộ diện mà thôi.
Sau đó thì cùng với Kim Tộc cường thế quật khởi, bọn họ càng là không hề tham dự công việc thế tục bên ngoài nữa. Cho nên người bình thường vốn cũng không biết đến sự tồn tại của bọn họ.
Nhưng mà ở trên Thiên Thần Vương bảng thì bọn họ chiếm đoạt theo nhân số cũng không ít.
Cái này có thể cho thấy được, thực lực mà bọn họ che giấu cũng không yếu hơn một chút nào so với siêu cấp thế lực kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.