Chương trước
Chương sau
Lăng Tiếu đối với nội đấu của Thiên Long môn không có bao nhiêu hứng thú, từ trong miệng Niếp Đao biết được những lão gia hỏa kia cũng không dám đùa thật, bởi vì Kim tộc ở phía sau Thiên Long môn đã chống đỡ cho Lăng Thần, trừ phia bọn họ có đảm lượng đối mặt với lửa giận của những lão gia hỏa Kim tộc kia, bằng không bọn họ chỉ dám để một đời trẻ tuổi đi tranh đoạt, mà những lão gia hỏa Kim tộc kia cũng sẽ không dễ dàng ra mặt.
Chớp mắt Lăng Tiếu cùng Vân Mộng Kỳ ở Thiên Long môn đã một năm.
Trong một năm này Lăng Tiếu cùng Vân Mộng Kỳ trải qua vô cùng vui vẻ thoải mái, thực lực đã ở trong lặng lẽ mà tăng lên.
Mà Ngọc Nhu Phỉ, Sát Thiên hai người cũng rốt cuộc dựa vào tư nguyên mà Lăng Tiếu cung cấp cho bọn họ, thuận lợi từ cảnh giới Bán Thần Vương đạt tới cảnh giới đê cấp Thần Vương.
Song ở lúc này Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh của Liệt Viêm thương minh đột nhiên đi tới.
Đây để cho Lăng Tiếu cảm thấy có chút không biết nên ứng phó như thế nào rồi.
Hắn nhưng là biết tâm ý của hai nữ nhân này đối với hắn, mà hôm nay Vân Mộng Kỳ lại là ở bên cạnh rồi, hắn cũng không biết có thể náo loạn cái gì hay không.
Lúc lần nữa nhìn thấy Liệt Như Ngọc, một khuôn mặt không thua kém Vân Mộng Kỳ vẫn là sáng rỡ động lòng người như vậy, một bộ diễm sắc trù đoạn đem vóc người của nàng hiển lộ ra hoàn mỹ vô hạ; mà Chu Chỉ Tĩnh cũng đồng dạng là mỹ diễm vô phương, nàng tổng cho mọi người một loại hình tượng hảo nữ nhâ đại gia khuê tú, là một loại hình hiền thê lương mẫu.
- Lăng Tiếu ngươi thật là để cho chúng ta đợi lâu a, cư nhiên cũng không nhìn tới chúng ta, phải để chúng ta đến gặp ngươi mới cam tâm!
Liệt Như Ngọc hoàn toàn là dáng vẻ hưng sư vấn tội quát lên, trong mỹ mâu phóng ra oán khí nồng đậm, giống như là tiểu tức phụ bị vùi dập.
Từ vài năm trước Lăng Tiếu thuận đường đi gặp chúng nữ một lần ra, Lăng Tiếu liền không có lại đi qua Liệt Viêm thành rồi, cũng khó trách Liệt Như Ngọc lại phát hỏa như vậy.
Lúc này Vân Mộng Kỳ lặng lẽ xuất hiện ở phía sau Lăng Tiếu hỏi:
- Phu quân, bọn họ là?
Vân Mộng Kỳ mang theo ánh mắt cảnh giác nhìn Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh, mà nàng cũng không giống như thường ngày gọi hắn là "Tiếu", mà gọi là "Phu quân", nàng lại khoác ở tay của Lăng Tiếu, phảng phất giống như đang hướng nhị nữ thị uy.
Quả nhiên sau khi Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh nhìn thấy Vân Mộng Kỳ đều là ngây ngẩn cả người.
Bọn họ không nghĩ đến bên cạnh Lăng Tiếu cư nhiên lại có một thê tử giống như là tiên nữ như vậy.
Trong lòng Liệt Như Ngọc trong nháy mắt trở nên ủy khuất, nàng tự hỏi một điểm cũng không thua kém Vân Mộng Kỳ, vì cái gì Lăng Tiếu không chọn nàng.
Lăng Tiếu đối mặt với tình huống này cũng không biết làm như thế nào, chỉ có thể đơn giản giới thiệu một chút.
Khi Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh biết được nữ tử ở trước mắt này là thê tử từ rất sớm trước kia của Lăng Tiếu, trong lòng đều cảm thấy dễ chịu một chút.
Bởi vì Lăng Tiếu đã từng nói với bọn họ là hắn đã có không ít thê thiếp rồi.
Ngược lại là Vân Mộng Kỳ có chút ăn phải giấm chua rồi, nàng là từng nghe Lăng Tiếu nói qua ở Liệt Viêm thương minh sống qua một đoạn thời gian, nhưng mà lại không nghe Lăng Tiếu nói qua hai nữ tử tuyệt sắc này, ở trong lòng nàng thầm nghĩ:
- Tối nay trở về phải cho hắn đẹp mặt!
- Đúng rồi, các ngươi đến tìm ta có chuyện gì?
Lăng Tiếu hỏi.
- Không có chuyện thì không thể đến tìm ngươi sao?
Liệt Như Ngọc thốt ra.
Đây khiến cho Lăng Tiếu có chút ngượng ngùng a, trong lòng hắn buồn bã hô:
- Cô nãi nãi đừng nói lời lung tung a, bình dấm chua nhưng khó có thể chịu được!
Chu Chỉ Tĩnh cũng là khéo hiểu ý người nói:
- Kỳ thật chúng ta đến đây chủ yếu là muốn cho ngươi biết một chuyện, Cuồng Tăng bị người của Xà Nghĩa môn bắt rồi!
- Cái gì, chuyện lúc đó như thế nào?
Lăng Tiếu kinh hô.
Những năm này bọn họ một mực chờ đợi tin tức của nghĩa phụ Ngọc Nhu Phỉ, hi vọng hắn có thể chạy tới đây hội hợp với bọn họ, nhưng mà không nghĩ đến cư nhiên đã bị bắt rồi.
- Chúng ta nhận được tin tức lập lức chạy tới đây, bây giờ đã qua một tháng rồi đi!
Chu Chỉ Tĩnh nói.
- Đáng chết, nếu như nhạc phụ xảy ra chuyện gì ta nhất định phải huyết tẩy Xà Nghĩa môn!
Lăng Tiếu thầm mắng một tiếng, liền để người đi đem Ngọc Nhu Phỉ tìm đến.
Ngọc Nhu Phỉ vừa mới xuất quan nghe được tin tức này thiếu chút nữa bị dọa ngất rồi.
Cuồng Tăng nhưng là một trong hai người trọng yếu nhất trong cuộc đời của nàng, nếu như hắn xảy ra chuyện gì, cả đời này của nàng đều sẽ sống ở trong thống khổ a!
- Tiếu, chúng ta lập tức đi cứu nghĩa phụ, nhất định không thể để cho hắn có chuyện gì!
Ngọc Nhu Phỉ khóc nức nở nói.
- Ừ, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ toàn lực đi cứu hắn.
Lăng Tiếu trầm giọng nói.
Ngay lập tức Lăng Tiếu cũng đành phải bỏ qua tiếp đón Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh, lập tức để cho Thường Hạo Hữu đi triệu tập nhân mã.
Hôm nay người ở trên phong hắn đã là binh cường mã tráng, không điêu linh giống như trước đây rồi.
Trong đó thực lực cường đại nhất đương nhiên vẫn là Lăng Cương, hắn được bên trong tộc an bài làm hộ pháp trưởng lão cho Lăng Tiếu, mặt khác còn có mấy tên Thần Vương dòng chính của Kim tộc cùng với hai huynh đệ Khang Văn, Khang Vũ đã đột phá trở thành cao cấp Thần Vương, lại có mấy chục tên Thần Vương trưởng lão, về phần thực lực Thần Vương trở xuống liền không cần phải nói.
Một bộ phận bọn họ là được an bài đến bảo hộLăng Tiếu, một bộ phận thì là tự nguyện đến đây đi theo Lăng Tiếu.
Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh ở lúc đến tìm Lăng Tiếu đã lờ mờ cảm thấy địa vị của Lăng Tiếu đã không giống như xưa rồi.
Nhưng mà khi thấy nhân mã ở trên phong đều là nghe lệnh của Lăng Tiếu, lại ẩn ẩn nghe được người khác tôn xưng hắn là phong chủ, mới biết được nguyên lai Lăng Tiếu ở bên trong Thiên Long môn đã là nhất phong chi chủ, đây nhưng là tồn tại quyền cao chức trọng rồi, trong lòng nhưng là kinh ngạc không dứt.
- Lăng Cương, ta muốn các ngươi theo ta đi diệt Xà Nghĩa môn, không biết có vấn đề gì hay không?
Lăng Tiếu đối với Lăng Cương đi thẳng vào điểm chính nói.
- Xà Nghĩa môn cũng không phải là tiểu môn tiểu phái, Thần Vương bên trong môn cũng không ít muốn diệt bọn họ chỉ sợ không đơn giản như vậy, chỉ dựa vào điểm nhân mã này của chúng ta chỉ sợ không đủ, nếu có thể lại mượn một đội nhân mã tới đay hẳn là không có vấn đề.
Lăng Cương cẩn thận mà nói.
Xà Nghĩa môn dù không tính là siêu cấp thế lực nhưng mà bọn họ cũng là có chút danh khí.
Lăng Tiếu đây nhưng là đi làm chuyện riêng, hắn làm sao không biết xấu hổ mà liên tiếng hướng Lăng Thần mượn người được.
Nếu như lần này tổn thất quá nhiều nhân mã, vậy hắn cũng không tốt khai báo a!
- Trước bất kể, chạy qua cái đã, dựa vào danh đầu của Thiên Long môn chúng ta để bọn họ đem người giao ra rồi lại nói, nếu như nhạc phụ có chuyện gì, ta tất trước diệt Xà Nghĩa môn!
Lăng Tiếu nói một cách tàn nhẫn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.