Chương trước
Chương sau
Những tên Thần dược sư khác đều là không khỏi hướng về phía Lăng Tiếu liếc mắt một cái mà thầm nói trong lòng.
Lúc Lăng Tiếu ngưng tụ thành khỏa thần đan thứ nhất thì có dị tượng hàng lâm, đã chứng tỏ thân phận của hắn, người ở bốn phía xìn xem đã không còn bất kỳ hoài nghi nào nữa rồi.
Chỉ là ý nghĩ của bọn họ giống với mấy vị Thần dược sư kia, đều không rõ tốc độ của Lăng Tiếu vì sao chỉ thấp hơn Trịnh Xán, thật là quá biến thái rồi!
- Làm sao có thể thua tiểu tử kia được, thật là đáng giận!
Trong lòng Cung Đàm Triển có chút khó chịu mà mắng.
Tâm cảnh của hắn có chút loạn rồi, cư nhiên lúc đề luyện phần linh thảo thứ hai làm hủy đi hai gốc thần thỏa, thế cho nên khỏa đan dược thứ hai của hắn cũng không cách nào luyện thành, đây để cho hắn đối với Lăng Tiếu thật là hận thấu xương rồi.
Trừ hắn ra, Phù Viêm cũng bắt đầu lộ ra chỗ chưa đủ của hắn, phần thần tài thứ hai cũng hủy rồi.
Dáng vẻ của hắn hết sức âm u cùng buồn bực.
Rất nhiều hà quang dật thải, trận trận dược hương tràn khắp bốn phía để cho người ta thoải mái.
Sau vài ngày, mấy vị Thần dược sư đã đạt tới giai đoạn tỷ thí gay cấn nhất rồi.
Luyện dược sư nhìn xem ở bốn phía đều là thở dài mà xem, từ đó cũng là hấp thu được rất nhiều kinh nghiệm luyện đan, để cho bọn họ ngày sau tiến quân đến hàng ngũ Thần dược sư tăng thêm vài phần cơ hội.
Ở trong vài ngày này, ánh mắt của Lăng Thần trên căn abrn rất ít rời khỏi người Lăng Tiếu.
Hắn mặc dù có lòng tin đối với Lăng Tiếu nhưng mà cũng không nhận thấy hắn có thể vượt qua được Trịnh Xán, mà sự thực cũng là bày ra ở trước mắt.
Trịnh Xán đã là lão Thần dược sư mấy vạn năm rồi, ở các phương diện rõ ràng đều cường đại hơn so với Lăng Tiếu.
Hắn thật không nhận thấy Lăng Tiếu có thể ở lúc tối hậu đạt được vị trí Thủ tịch Thần dược sư.
Chỉ là trong lòng hắn lại đang hi vọng xa vời Lăng Tiếu thật có thể làm được một điểm này, như vậy dựa vào uy vọng cùng với lực hiệu triệu của Lăng Tiếu, tin tưởng có thể áp chế Thần thể phái đang lớn lối rồi.
Lúc ở ngày thứ ba, Trịnh Xán đã hoàn thành tất cả thần đan, tốc độ cực nhanh thật sự là để cho người ta kinh hãi thở dài.
Lăng Tiếu cũng không chậm hơn so với hăn bao nhiêu, lại ở sau ba canh giờ khi Trịnh Xán hoàn thành cũng đã đề luyện xong một lô thần đan cuối cùng.
Trịnh Xán không khỏi hướng về Lăng Tiếu nhìn lại, trong ánh mắt nhiều thêm vài phần phức tạp.
Ngày thứ tư Cung Đàm Triển là người thứ ba hoàn thành nhiệm vụ, ngày thứ năm thì ba người kia cùng đều hao tổn hết tất cả thần tài mà kết thúc.
- Xem ra mọi người đã đem mười phần tài liệu đều dùng hết rồi, vậy liền đem thần đan của các ngươi đều đưa lên, do ta cùng với chư vị trưởng lão nhất nhất bình giám đi!
Lăng Thần lãng thanh nói.
Sáu người đồng thời từ trên luyện đan đài của riêng mình bay đến chỗ ngồi của trưởng lão.
Sáu người thống nhất đem đan dược mà mình luyện thành đặt lên trên bàn ở trước mặt Lăng Thần.
- Mấy vị Thần sư cực khổ rồi, chúng ta trước hết là nhìn đến đan dược của Trịnh Xán trưởng lão, bất quá chúng ta cũng không phải là Luyện dược sư, chỉ có thể dùng mắt đi phân biệt tốt xấu, kết quả cuối cùng vẫn là bình giám giữa các ngươi với nhau mới chính xác!
Lăng Thần nói.
Mấy người đương nhiên không có cái ý kiến gì, phân biệt ở trên vị trí đã được chuẩn bị tốt theo thứ tự ngồi xuống.
- Lăng thần sư, tốc độ của ngươi nhanh như vậy rốt cuộc là ngưng tụ thành mấy khỏa đan dược?
Phù Viêm nhỏ giọng hỏi Lăng Tiếu ở bên cạnh.
- Hai mươi khỏa!
Lăng Tiếu cười mỉm nói.
- Cái gì, ngươi... Ngươi cư nhiên ngưng tụ thành hai mươi khỏa thần đan, đây là không thể nào?
Phù Viêm không nhịn được mà kinh hô.
Đây khiến cho mấy người ở bên cạnh đều hướng về phía Lăng Tiếu nhìn qua.
- Đúng vậy a, không tin mà nói đợi lát nữa sẽ biết!
Lăng Tiếu trung thực đáp.
Ai ngờ Tề Dương Thái ở một bên lại là vẻ mặt chế nhạo cười nói:
- Người trẻ tuổi, nói dối cũng không chớp đầu lưỡi, chỉ là Thần dược sư mới tấn giai như ngươi có thể luyện thành một hai khỏa cũng đã rất giỏi rồi, quả nhiên nói ngưng tụ thành hai mươi khỏa, thật là không biết nên nói cái gì, rõ ràng chỉ là mười phần thần tài, cho dù tỷ lệ thành công đạt tới trăm phần trăm thì tối đa cũng chỉ có thể ngưng tụ thành mười khỏa, hai mươi khỏa này của ngươi chỉ sợ là chính mình lấy ra a, thật sự là chết cười rồi!
Cung Đàm Triển cũng là ở một bên cười nói:
- Người trẻ tuổi nha, cuối cùng thích khoa trương một chút đây mà.
Cũng là Trịnh Xán thaongs qua vài phần nghi hoặc, mà Lô Hạ thì là một vẻ mặt cười khổ, rất hiển nhiên hắn cũng là không tin.
Lăng Tiếu híp lấy ánh mắt thoáng qua vài phần cười lạnh nói:
- Vậy không biết Tề thần sư luyện thành mấy khỏa? Không biết có được năm khỏa hay không?
- Không sai, ngươi còn thật là đoán đúng rồi, ta miễn miễn cưỡng cưỡng ngưng tụ thành năm, sáu khỏa!
Tề Dương Thái rất là tự hào nói.
Thần dược sư bình thường có thể có tỷ lệ thành công ba, bốn thành đã là không kém rồi, mà hắn lần này phát huy ra không tệ, đạt tới tỷ lệ thành công năm thành, hắn rất có lòng tin vượt xa Lô Hạ.
- Tề thần sư quả nhiên không hổ là người cũ, bội phục bội phục!
Lăng Tiếu khách khí mà nói, nhưng mà thần sắc kia lại là không có nửa điểm cung kính.
Tề Dương Thái tự nhiên nhìn ra Lăng Tiếu nghĩ một đằng nói một nẻo, lập tức nhẹ quát lên:
- Thật không biết người như ngươi làm sao có thể trở thành Thần dược sư, đừng nói là môn chủ mở ra cửa sau đem ngươi đưa lên đi?
Lúc này Lô Hạ không vui nói:
- Đây là ta cùng Phù Viêm trưởng lão cùng với các trưởng lão khác tận mắt làm chứng, chẳng lẽ ngươi còn hoài nghi hay sao?
- Ha hả, ai biết được ánh mắt của các ngươi nhìn như thế nào!
Tề Dương Thái cười lạnh nói.
Các ngươi vẫn ít nói vài câu đi, đợi lát nữa có kết quả liền sẽ biết được rồi.
Trịnh Xán không nhịn được mà lên tiếng nói.
Quả nhiên sau khi hắn lên tiếng, Tề Dương Thái cũng không thể không ngậm miệng lại.
Trịnh Xán tuy nói là phe phái trung gian, nhưng mà hắn lại cùng với một gã Thủy lão của Thần thể phái có chút giao tình, người sáng suốt đều biết hắn hơi nghiêng về phía Thần thể phái, mà uy danh của hắn đủ để chấn nhiếp những người khác.
Lúc này Lăng Thần cùng với mấy tên trưởng lão đức cao vọng trọng đã bắt đầu bình phán thần đan của mấy người rồi.
- Trịnh thần sư tổng cộng luyện chế ra mười bảy khỏa Thần đan, có sáu khỏa là bán thành phẩm, phân biệt là mười khỏa Liệu thương đan, sáu khỏa Tăng tốc đan cùng với một khỏa Thần Vương đan, có mười khỏa là tuyệt giai thượng phẩm, phẩm chất cực tốt, có sáu khỏa khác là thần đan bán thành phẩm, chỉ là chúng ta không rõ, chúng ta cung cấp chính là mười phần tài liệu của Thần đan, mà Trịnh thần sư vì sao có thể luyện chế nhiều thêm năm khỏa bán thành phẩm đây?
Lúc Lăng Thần tuyên bố ra số lượng thần đan của Trịnh Xán, không hiểu mà hỏi hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.