Chương trước
Chương sau
Đang ở lúc song quỷ trảo sắp trảo đến trước mặt hắn, thân thể của Lăng Tiếu hướng về phía sau phản ngược mà đi, giống như là tạo thành một đạo cầu vồng xảo diệu tránh qua được công kích của Bách Lý Chí, đồng thời một chân nhanh chóng hướng về phía bụng của Bách Lý Chí đá tới.
Bách Lý Chí bị đá đến bay lên trên trời, thân thể của Lăng Tiếu cũng giống như day cung bắn lên, đuổi theo lên liên tục đá ra mấy chục cước về phía hắn.
Từng trận thanh âm trầm muộn vang lên trên không trung, Bách Lý Chí theo đó ăn hết những cước mang này của Lăng Tiếu.
Chỉ là lúc Lăng Tiếu cho là Bách Lý Chí cũng không tiếp tục còn sức phản kháng, gia hỏa kia cư nhiên lại một lần nữa hướng về hắn xông tới.
Phong Báo Bát Phác!
Trong hai mắt của Bách Lý Chí thấu ra ý thị huyết nồng đậm, hắn một hóa thành tám, chỉ thấy tám con hung báo phân ra tám phương hướng bất đồng hướng về phía Lăng Tiếu xông đến.
Mỗi một đầu hung báo đều mang theo lực lượng có thể phách sơn liệt nhạc, chấn đến phòng ngự trận văn trên tỷ võ trường càng không ngừng rung động lên.
Tốc độ của Lăng Tiếu là vô song nhưng mà bị tám đầu hung báo khổng lồ này bao vây lại cũng là khó có thể tránh né rồi.
Bất quá lấy lực lượng của hắn cần phải tránh né sao?
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng:
- Cho dù ngươi biến thành hung báo chân chính cũng bất quá là một đầu súc sinh mà thôi, làm sao có thể so với chân mệnh thiên tử là ta được!
Thuận theo thanh âm của Lăng Tiếu vừa dứt, trên người hắn bắn ra một cỗ kim mang chói mắt, một con tuyệt thế Chân Long trong nháy mắt từ phía sau lưng hắn lao lên.
Tiếng long ngâm kia gầm thét vạn dặm, chấn động thiên địa, trong nháy mắt đem tám đầu hung báo kia chấn đến sụp đổ xuống.
Cũng ở lúc này con tuyệt thế Chân Long kia hướng về phía Bách Lý Chí trùng kích qua.
Oanh long oanh long!
Một cỗ kim mang trong nháy mắt tràn ngập tỷ võ trường, mọi người chỉ thấy một con Kim Long ở trong tràng đang không ngừng tàn sát bữa bãi phiên đằng không ngừng.
Một lúc lâu sau con Kim long này cuối cùng là dần dần tản đi rồi, một đạo thân hình phiêu dật lăng không mà đứng, lộ ra cao ngất bất phàm.
Mà ở một góc trên tỷ võ tràng lại là có một đạo thân ảnh chật vật đang không ngừng co quắp, trong miệng hắn càng không ngừng thổ ra máu, y phục trên người toàn bộ tan nát, thân thể thì là trở nên huyết nhục mơ hồ, thậm chí thỉnh thoảng có thể nhìn thấy không ít bạch cốt, để cho người ta cảm thấy hết sức ác tâm dọa người.
- Ta nghĩ hắn hẳn đã thua rồi!
Lăng Tiếu nhàn nhạt nói với trọng tài trưởng lão.
Trọng tài trưởng lão thần sắc biến huyễn vài cái, hắn không rõ ba ngày trước Lăng Tiếu cho dù là đánh thắng đối thủ cũng là sẽ không hạ nặng tay như thế, nhưng mà hai tràng này Lăng Tiếu lại là trực tiếp đem người đánh đến thân thể không chỗ nào là không bị thương, để cho người ta không có một chút lực kháng cự.
Chẳng lẽ ba ngày trước hắn chỉ là muốn người ta khinh thường, mà bây giờ mới là chân diện mục của hắn sao?
Đáp án dĩ nhiên là chính xác đấy!
Lăng Tiếu đã sớm để cho người đi nghe ngóng rõ ràng người ở bên cạnh Niếp Đao, những người này đều là đại biểu cho Thần thể phái, cũng chính là người mà Kim tộc bọn họ cần chấn nhiếp nhất ở trước mắt.
Cho nên Lăng Tiếu sẽ không giảng cái tình cảm gì với bọn họ, đem bọn họ đánh đến hung ác, ngày sau bọn họ mới sẽ biết sợ, mới sẽ biết người của Kim tộc bọn họ không dễ khi phụ như thế!
Khi trọng tài lần nữa tuyên bố Lăng Tiếu lấy được chiến thắng thì Lăng Tiếu quét mắt nhìn mọi người một cái nói:
- Mọi người không nên lo lắng, đối đãi với bằng hữu ta tuyệt đối sẽ là thật tâm đối đãi, tuyệt đối sẽ không thương hại bọn họ, nhưng mà đối với địch nhân muốn thương hại đến ta, ta chỉ có thể sử dụng hành động đến chứng tro, bọn họ không thương tổn được ta, chỉ có đem bọn họ dọa sợ, bọ họ sau này thấy ta mới sẽ sợ, đương nhiên ta không phải là nói hai vị trưởng lão mới vừa rồi là địch nhân của a, ta chỉ là làm cái so sánh, hi vọng chư vị sư huynh đệ, sư tỷ muội ở tràng đều có thể làm bằng hữu với ta, mà không phải là làm địch nhân, như vậy Lăng Tiếu ta sẽ chân thành đối đãi với các ngươi!
Người ở dưới tràng kia bị Lăng Tiếu quét mắt nhìn, từng người đều là dâng lên vài phần hàn ý.
Lời này của Lăng Tiếu không nghi ngờ là đem lập trường của hắn nói ra hoàn toàn rồi.
Đó chính là đem Kim tộc bọn họ làm bằng hữu đều sẽ không có việc gì, nếu như là địch nhân của Kim tộc tuyệt đối sẽ không lại mềm lòng nương tay!
Nếu như người khác nói ra lời này bọn họ có lẽ sẽ không để ý, nhưng mà chứng kiến sự cường đại của Lăng Tiếu, bọn họ cảm thấy Lăng Tiếu tuyệt đối có tư cách nói lời này.
Không ít người đều thầm nghĩ trong lòng, ngày sau có phải cùng người của Kim tộc đi lại nhiều một chút hay không?
Người của Thần thể phái thần sắc trở nên vô cùng khó coi, bọn biết lại không ngăn được khí diễm lớn lối này của Lăng Tiếu, ngày sau ở bên trong môn bọn họ đều rất có lại ngẩng cao đầu!
- Thủ đoạn của ngoan lạt rồi, hắn đây là đang đồng môn tương tàn a, phải để người trừng phạt hắn mới được!
- Đúng vậy, trọng tài trưởng lão mau hướng trưởng lão hội đề nghị để trục xuất tông môn người này, bên trong môn có quy củ giữa đồng môn không được tàn hại lẫn nhau, hắn đây là công khai vi phạm quy củ!
- Trục xuất tông môn còn chưa đủ, còn phải đem một thân tu vi của hắn đều phế đi, thật là quá ngoan độc rồi!
- Lời thì nói như vậy nhưng mà đây là tỷ võ khiêu chiến, tổn hại là khó tránh khỏi, nhân gia không giết người chính là không có vi phạm quy củ đi!
Đã có một ít người của Thần thể phái là thẹn quá hóa giận rồi, nhưng mà bọn họ đều chỉ có thể hô to gọi nhỏ một chút, căn bản không ai ngó ngàng tới bọn họ.
Công khai tỷ võ khiêu chiến, người nào lên lôi dài chỉ cần là không chết liền không vi phạm quy củ của tông môn.
Cho nên bọn họ ồn ào cũng chỉ bất quá là phế thoại mà thôi!
- Người tiếp theo là ai, lên đây đi, đừng trì hoãn thời gian, nếu như sợ cũng không sao, đó chứng tỏ uy danh "Vô địch Tiếu lang quân" của ta cũng không phải là hư danh!
Lăng Tiếu đem ánh mắt ném đến phương hướng đám người Niếp Đao, ý khiêu khích mười phần, tiếp theo hắn lại tăng thêm một câu:
- Còn có ba danh ngahcj, nếu như cảm thấy một người không đối phó được ta, có thể ba người cùng lên!
Trong nháy mắt tất cả mọi người trở nên ồn ào, từng người nhìn Lăng Tiếu cũng không biết nên biểu đạt cách nhìn của mình đối với hắn như thế nào rồi.
Thật sự là một người cuồng vọng, bá đạo, cường đại, nhưng mà nhân gia lại có vốn liếng như vậy!
- Mỹ Hồng, Vô Kỵ các ngươi cùng lên đi!
Tuân Quân tựa hồ giống như là quân sư bên cạnh Niếp Đao, đối với hai người họ hạ đạt mệnh lệnh.
Diêu Mỹ Hồng là Phong Thần chi thể, mà Cừu Vô Kỵ là Mộc Thần chi thể, đều có bản lĩnh vượt giai mà chiến, hai người đồng thời xuất thủ cho dù là trung cấp Thần Vương bình thường chỉ sợ cũng không có cách nào ngăn cản được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.