Chương trước
Chương sau
Tên Thần Vương trung giai lúc này buồn bực, hắn cao hơn đối thủ một giai, rõ ràng chỉ đẩy lùi người ta mà thôi.
Hai người lại bắt đầu giao chiến, mà tên Thần Vương thấp giai đỉnh phong của Hà Đồ Tông lao qua phía Lăng Tiếu.
Địa Thứ Long bị hai con thánh thú Thần Vương trung giai và Thần Vương thấp giai đỉnh phong ngăn cản, căn bản không thể bảo vệ Lăng Tiếu chu toàn.
Tên Thần Vương thấp giai đỉnh phong vô cùng đắc ý nói với Lăng Tiếu.
- Hẳn tiểu tử này có chuyện gì đó, không ngờ dám ở chiến trường nhắm mắt dưỡng thần, thật sự là bội phục ngươi.
Hắn nói chuyện, trong tay cầm thanh kiếm chém qua phía Lăng Tiếu, muốn chém giết Lăng Tiếu.
Nhưng mà một kiếm này chém tới trước người của Lăng Tiếu, Lăng Tiếu không ở chỗ cũ, bị trảm chỉ là một tàn ảnh của hắn mà thôi.
Tên Thần Vương thấp giai đỉnh phong ánh mắt chấn động, khó hiểu hỏi:
- Người đâu?
- Ta ở đây!
Lăng Tiếu không biết khi nào vòng qua sau lưng của hắn, hiện tại vỗ vai hắn.
Người nọ bị dọa đổ mồ hôi lạnh, hắn không suy nghĩ mà vòng kiếm đâm ra một kiếm.
Nhưng mà hắn vừa hành động tới một nửa, cổ của hắn mát lạnh, đầu và cổ tách ra, thi thể không đầu rơi xuống đất.
Thần hồn của hắn trong nháy mắt lao ra ngoài, trong mắt đầy hoảng sợ, hắn muốn chạy trốn.
Nhưng mà Lăng Tiếu làm sao bỏ qua cho hắn được, thần hồn của hắn bị Lăng Tiếu hấp thu vào thức hải, tạm thời tồn trữ lại.
Lăng Tiếu liếm liếm đầu lưỡi, lúc này nói:
- Hôm nay là ngày bổ sung hồn lực rất tốt!
Nói xong thân ảnh lóe lên, thân hình như tia chớp lao đi, lướt đến chỗ Tiên Vu Dã đang chiến đấu với tên Thần Vương trung giai, băng kiếm lăng không chém xuống, một đạo lực lượng như băng sơn sụp đổ nện vào tên Thần Vương trung giai.
Tên Thần Vương trung giai này không ngờ có người đánh lén, hơn nữa tốc độ còn nhanh và lực lượng bá đạo như vậy.
Hắn không suy nghĩ mà lập tức huy kiếm đón đỡ.
Nhưng hắn vừa tiếp xúc với lực lượng của đối phương, hắn cảm thấy ngực như bị điện giật, thân hình bị nện rơi xuống, máu tươi bắn ra như suối.
Lăng Tiếu một kích đắc thủ, lập tức lợi dụng hồn lực truy kích, hồn lực ngưng tụ thành băng hỏa kiếm đâm vào thần hồn của tên này.
Tên Thần Vương trung giai không kịp điều chỉnh thương thế, thần hồn của hắn bị đâm trúng và kêu lên.
Thân ảnh Lăng Tiếu lóe lên, tay nâng kiếm chém đầu tên Thần Vương trung giai này, không lưu tình hấp thu thần hồn của hắn.
Tiên Vu Dã nhìn thấy chỉ mới qua hai chiêu mà tên Thần Vương trung giai kia đã chết trong tay Lăng Tiếu, hắn lúc này hoảng sợ lẩm bẩm.
- Thật không hỗ là lão đại, đúng là quá đáng sợ!
Lăng Tiếu nhìn thấy Tiên Vu Dã sửng sờ, nói:
- Lão Dã ngươi chiếu cố bản thân mình đi, ta đi trợ giúp người khác.
Tình thế hiện tại không phải nghiêng qua một bên.
Người Tiêu gia được Thiên Long Môn tương trợ, dần dần yên ổn trận thế, không ít Hà Đồ Tông Thần Vương đều bị Thiên Long Môn dùng Thần Vương cao giai diệt sát.
Bọn họ là người Kim tộc, sau khi tăng chiến lực lên thì cùng giai vô địch.
Nếu không phải người Hà Đồ Tông bên này có Thiên Thần Vương tọa trấn, có Lăng Tiếu, Lăng Mộc cùng với Lăng Cương áp lực, bọn họ càng tổn thất lớn hơn nhiều.
Người của Hà Đồ Tông dần dần nhận ra tiếp tục như vậy sẽ không xong.
Bon họ nhanh chóng lao qua một phía, xem dáng vẻ là đang chờ viện binh tới.
- Đáng chết, các ngươi thật sự muốn liều ngươi sống ta chết với Tiêu gia chúng ta sao?
Trong đó một tên trưởng lão Tiêu gia tức giận quát lên.
Một tên trưởng lão của đối phương cười lạnh, nói:
- Hôm nay trước diệt các ngươi, ngày sau lại diệt Tiêu gia của ngươi.
- Khẩu khí thật lớn, đúng là không xem Thiên Long Môn chúng ta vào mắt mà!
Lăng Cương phi thường khó chịu nói.
- Thiên Long Môn thì thế nào, đây là Thiên Huyền địa vực, không phải là Thiên Long địa vực, cái gọi là mãnh long không áp địa đầu xà, cho dù các ngươi là mãnh long, qua sông thì đó là địa bàn của chúng ta, thức thời thì bây giờ rời khỏi, bằng không... Toàn bộ các ngươi phải ở lại nơi này!
Thiếu tông chủ Hà Đồ Tông Hà Kiếm nói ra.
Sau đó Hà Kiếm lại chuẩn bị liên thủ với một người khác tiêu diệt Tiêu Duy.
- Mẹ kiếp, hôm nay chúng ta sẽ qua sông cho các ngươi xem, rốt cuộc là ai dám đụng vào Tiêu gia, Thiên Long Môn chúng ta tuyệt đối không chết không thôi với kẻ đó!
Lăng Cương muốn đánh bay đám người này, cứu viện Tiêu Duy bên kia.
Nhưng đáng tiếc đối phương có hai người vây công hắn, khiến hắn không thoát thân ra được.
Thời điểm này có Thần Vương cao giai muốn một kiếm kích sát Tiêu Duy thì một lực lượng đáng sợ ập tới.
Một kim long chân thật gào thét bay tới, sóng âm vô cùng dữ dội chấn động màng tai của người ta chảy máu.
Tên Thần Vương cao giai kia trực tiếp đối mặt một kích này, hắn bị trọng thương, thân thể bay ra hướng khác.
Nhưng mà hắn không sa sút được bao lâu, một long quyền lăng không đánh tới, trực tiếp đánh tan thân thể tên này.
Thân thể vỡ tan, thần huyết bay tán loạn, mùi hôi thối bắn ra ngoài.
Một người trẻ tuổi anh tuấn mặc quần áo vàng kim đứng ở đó.
Đám Thần Vương gần đó hoảng sợ ngây ngốc.
Tên Thần Vương cao giai này không thể ngăn cản một chiêu đã bị đánh chết, đây rốt cuộc là thực lực thế nào?
Người ở đây trừ Lăng Tiếu ra, đương nhiên không ai nhận ra người trẻ tuổi này là ai.
Bởi vì hắn là hộ thân thần long của Lăng Tiếu, Kim Long nhất tộc thập tam thái tử.
Nó và Lăng Tiếu là thế hệ ngang hàng, cũng không có khế ước gì cả, nhưng Lăng Tiếu nói thì nói vẫn nghe.
Nó là tồn tại thập giai cao giai, dù là nhân loại Thần Vương cao giai cùng giai, nhưng mà nó là thần thú mạnh nhất, lực lượng không phải nhân loại có thể sánh bằng.
Tên Thần Vương cao giai này trúng long ngâm, ngay sau đó không có chút phòng ngự nào bị một quyền đánh tan.
Lăng Tiếu cũng vạn bất đắc dĩ mới sử dụng sát thủ giản này, nhưng mà hắn không nghĩ thập tam thái tử thô bạo như thế.
- Đa tạ vị huynh đệ cứu giúp!
Tiêu Duy nhìn thập tam thái tử chắp tay nói.
- Hắc, muốn cảm tạ thì cảm tạ hắn, ta chỉ giết người!
Thập tam thái tử chỉ vào Lăng Tiếu, tiếp theo lại lao qua phía Hà Kiếm.
Hà Kiếm sớm bị một kích của thập tam thái tử đánh phát mộng.
Hắn la lên.
- Trưởng lão mau cứu ta!
Lập tức lúc thập tam thái tử muốn đánh vào người Hà Kiếm thì một đạo lực lượng to lớn ập tới, từng đạo băng tinh ngưng tụ thành bức tường ngăn cản một quyền của thập tam thái tử.
Oanh long oanh long!
Bức tường băng này bị thập tam thái tử đánh tan nát.
Nhưng mà nhân dịp này Hà Kiếm đã nhanh chóng chạy thoát.
Sau đó một đạo nhân ảnh lao tới trước thập tam thái tử, hắn có bộ dáng trung niên, cầm thanh băng kiếm trong tay, cưỡi lên Lam Nhãn Băng Điêu, phát tán khí tức băng hàn.
Người này là Thiên Thần Vương của Hà Đồ Tông, tên là Hàn Phong, là tồn tại cường đại nhất của Hà Đồ Tông ở nơi này, hắn cũng như Lăng Cương có thực lực Thần Vương đỉnh phong.
Khi hắn xuất hiện, có mấy chục tên Thần Vương tiềm ẩn ở đây cũng lao ra.
Những người này chính là át chủ bài cuối cùng của Hà Đồ Tông, mà những người này có Thiên Thần Vương, chiến lực chỉ kém Hàn Phong một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.