Chương trước
Chương sau
Hắc Diệu nói:
- Chủ nhân, vừa rồi là ngươi dùng hồn lực mà không phải ý niệm, ngươi có biết ý niệm là gì không? Đó là một loại cảm ứng…
Hắc Diệu nhìn Lăng Tiếu lộ ra thần sắc thập phần kiên nhẫn thao thao bất tuyệt giảng giải.
Lăng Tiếu thiếu chút nữa muốn nổ bạo, trong lòng mặc niệm:
- Mở cửa!
Cánh cửa thật đơn giản mở ra.
Lăng Tiếu vỗ vỗ trán, không quản Hắc Diệu còn đang nói chuyện bay vọt đi vào.
- Chúc mừng ngươi, ngươi là người thứ nhất có thể đi vào tầng cuối cùng, người đạt được truyền thừa của ta, sau này ngươi là đệ tử đời thứ nhất của Dược Thần, truyền thừa của ta cũng do ngươi kế thừa, ngày sau đem thuật luyện đan phát dương quang đại, quang vinh tông môn ta!
Thanh âm Dược Thần chậm rãi vang lên trong tầng cuối cùng.
Lăng Tiếu vừa đứng vững thân hình, lập tức có một đoàn lực lượng hướng thức hải của hắn tiến vào.
Lăng Tiếu thu liễm tâm thần, bắt đầu tiêu hóa trí nhớ truyền thừa cuối cùng của Dược Thần.
Hắn rốt cục hiểu được Dược Thần không hổ là chủ nhân đầu tiên của Hắc Diệu Đỉnh, hẳn là luyện dược sư lợi hại nhất viễn cổ, có thể nói hắn là nhân vật luyện dược sư cấp thủy tổ.
Hắn có thể đạt được truyền thừa chẳng khác gì Dược Thần sống lại, đem hết thảy thuật luyện đan truyền thừa lên người Lăng Tiếu.
Chỉ cần Lăng Tiếu luôn kiên trì luyện đan, ngày sau tuyệt đối có thể trở thành luyện dược sư lợi hại nhất.
Khi Lăng Tiếu phục hồi lại tinh thần, trong mắt hắn đã tràn ngập vẻ tự tin.
Với lực lượng hiện tại của hắn, chỉ cần luyện tập thêm đoạn thời gian tuyệt đối có thể luyện ra thần đan chân chính.
Lăng Tiếu bắt đầu đánh giá tầng không gian cuối cùng.
Trên mặt hắn liền lộ ra vẻ động dung:
- Nơi này…lực lượng bổn nguyên nơi này thật đầy đủ ah!
Tầng không gian nơi đây khác hẳn những tầng khác, tầng tầng lực lượng thất sắc quang mang không ngừng lưu động ở trong này.
Nơi này tràn ngập đủ loại bổn nguyên lực lượng, là lực lượng thuần tịnh nhất ngay cả thần vương cũng cần hấp thu luyện hóa.
Mà ở trên một dược điền lại trồng đầy đủ các thần thảo.
Đi tới trước nhóm thần thảo, vừa ngửi mùi hương, Lăng Tiếu lập tức cảm thấy tinh thần rung lên, lực lượng tựa hồ như đang tăng trưởng.
- Nơi này chỉ trồng thần thảo, sao có thể không có lực lượng bổn nguyên cung ứng đây, thần đỉnh thật sự vô cùng kỳ diệu, thật không biết tám đỉnh khác có được công hiệu như vậy hay không?
Lăng Tiếu cảm khái nói.
Chín thần đỉnh, mà Hắc Diệu Đỉnh chỉ xếp hạng thứ năm, không biết tám thần đỉnh còn lại có uy lực như thế nào.
Lăng Tiếu cũng không nghĩ tiếp, hắn chỉ quan tâm tình huống trước mắt của chính mình.
Chỉ cần thăng cấp thành thần dược sư, địa vị của hắn sẽ lập tức tăng lên.
Đến lúc đó hắn có thể giúp trong tộc cùng ngoại môn làm cống hiến, không cần phải ra ngoài làm nhiệm vụ.
Lăng Tiếu rời khỏi dược đỉnh, bắt đầu luyện đan.
Đảo mắt một tháng trôi qua, Lăng Tiếu đã tìm về được cảm giác, rốt cục đã có thể thử luyện chế thần đan.
Lần này chỉ cần đan thành, thân phận của hắn nhất định sẽ biến hóa hơn xưa.
Bên trong một động phủ trong dãy núi của Kim tộc, một thanh niên vung song chưởng tùy ý vũ động, từng đạo tử diễm không ngừng đánh vào dược đỉnh trước mặt, trên dược đỉnh lơ lửng thật nhiều linh thảo.
Tử diễm chớp động, mỗi gốc linh thảo hóa thành tinh hoa rơi vào bên trong dược đỉnh.
Thanh niên vung song chưởng lúc nhanh lúc chậm, mang theo tiết tấu ý nhị, thoạt nhìn thật có phong phạm tông sư.
Không bao lâu dược hương tràn ngập động phủ, làm cho người ta cảm thấy say mê không thôi.
Sau khi đã rút hết tinh hoa của linh thảo, một viên thú đan lực lượng hùng hậu ném vào trong dược đỉnh.
Song chưởng của thanh niên bắt đầu vung lên, trên trán toát ra lực lượng khó thể hình dung.
Thế lửa cùng hồn lực hợp lực đem thú đan tan rã luyện hóa.
Lực lượng thú đan cực kỳ khổng lồ, hai lực lượng cùng tràn vào vẫn tốn không ít thời gian mới có thể hoàn toàn luyện hóa được nó.
Sau khi lực lượng thú đan cùng linh thảo đều bị luyện hóa, thanh niên đem lực lượng giam cầm trong dược đỉnh, không cho nó tràn lan ra ngoài.
Trình tự luyện đan đã hoàn thành, chỉ còn tới thời khắc ngưng đan.
Thanh niên đem bổn nguyên thần vật gia nhập vào trong, đem thần lực của mình bức ra, ngưng tụ lực lượng bổn nguyên khắp bốn phía, cùng một thời gian truyền nhập trong dược đỉnh.
Ba loại lực lượng cùng hai lực lượng bất đồng trong dược đỉnh bắt đầu dung hợp chung một chỗ.
Lúc này vẻ mặt thanh niên hiện lên thần sắc như cố hết sức, song chưởng đặt giữa dược đỉnh, không ngừng đánh ra chưởng ấn huyền ảo, gắt gao đem lực lượng đè ép chung một chỗ, khiến chúng mau chóng dung hợp.
Bồng!
Một thanh âm trầm đục vang lên, một cỗ lực lượng cường đại khuếch tán.
Thanh niên mặc dù có lực lượng thần vương nhưng vẫn bị khí kình chấn bật lui ra sau mấy bước mới có thể đứng vững thân hình.
Bỗng nhiên giữa dược đỉnh hiện lên quang hoa huyễn lệ, huyễn sắc mê người phóng lên cao.
Cùng lúc đó bên ngoài ngọn núi, trên bầu trời lóe ra thanh mang, từng phiến thanh vân bắt đầu khởi động, đem vài vạn dặm chung quanh đều chiếu rọi sáng ngời.
Trong lãnh địa Kim tộc mọi người cùng linh thú đều bị dị tượng làm hoảng sợ ngây người.
- Đây…đây là có chuyện gì? Vì sao lại đột nhiên xuất hiện dị tượng? Chẳng lẽ là ai đột phá? Nhưng đây không giống dị tượng do cảnh giới đột phá mang đến ah?
- Phương hướng kia là địa bàn của ai? Hình như trước kia không có ai chiếm lĩnh, có cần đi qua nhìn xem hay không?
- Có lẽ là vị trưởng lão nào đó đang bố trí trận pháp đi, chúng ta ở lại đây chờ kết quả là được, tin tưởng tộc trưởng sẽ có đáp án cho chúng ta.
- Ta cảm thấy được hình như là thiên địa dị tượng lúc luyện dược sư ngưng đan đi, nhưng trong tộc chúng ta không khả năng có được luyện dược sư mới đúng, thật sự là kỳ quái!
Người của Kim tộc nhìn thấy được dị tượng trên mặt đều kinh ngạc thấp giọng nghị luận.
Cho dù bọn họ vô cùng tò mò, nhưng không ai xúc động, không ai chạy qua xem là chuyện gì xảy ra.
Quả nhiên có vài đạo thân ảnh hướng ngọn núi kia bay tới.
Những người này chính là tộc trưởng Lăng Bác, đại trưởng lão Lăng Khâu cùng vài trưởng lão khác.
- Nơi này hình như là địa bàn mà tiểu tử Lăng Tiếu lựa chọn đi, hắn đang làm gì vậy, lại tạo ra động tĩnh lớn như thế!
Lăng Khâu có chút khó hiểu nói.
Vẻ mặt Lăng Bác hưng phấn suy đoán:
- Chẳng lẽ tiểu gia hỏa kia đang luyện đan hay sao?
Thái gia gia Lăng Vệ ở một bên kinh ngạc nói:
- Đây quả thật là thiên địa dị tượng khi luyện thành thần đan, lại có quan hệ gì với tiểu tử kia? Ngươi không cảm thấy được là chính bản thân hắn luyện chế đi?
- Điều này cũng nói không chuẩn xác, tiểu tử kia tu luyện năm loại thuộc tính cùng lúc, trong đó có một là hỏa hệ, nói không chừng thật sự đang luyện đan đây?
Lăng Bác nói.
- Nói thì nói như vậy, nhưng chính ngươi cũng biết tiểu tử đó tu luyện năm hệ, vẫn còn chưa trăm tuổi đã tới cảnh giới thần vương, hắn cũng không phải hỗn độn thể, như vậy đã là kỳ tích, ngươi còn trông cậy hắn rút thời gian học tập luyện đan hay sao, ngươi cho rằng điều này có thể sao?
Đại trưởng lão Lăng Khâu hỏi ngược lại.
Lăng Bác chợt đỏ mặt không đáp.
- Đừng tranh luận, chờ tiểu tử kia đi ra thì biết tình huống, có lẽ hắn lấy được thần vật gì quý hiếm cũng nói không chừng!
Lăng Vệ nói.
Nửa ngày sau rốt cục thiên địa dị tượng biến mất.
Lăng Tiếu cũng đi ra khỏi động phủ, bộ dáng có chút chật vật.
Hắn nhìn thấy tộc trưởng cùng các trưởng lão đứng bên ngoài, biết thiên địa dị tượng đã hấp dẫn lực chú ý của họ.
- Tộc trưởng, các vị trưởng lão, mọi người đều ở đây sao!
Lăng Tiếu sờ sờ mũi cười nói.
- Tiểu tử ngươi rốt cục đang làm gì đó, lại khiến cho thiên địa dị tượng xuất hiện!
Lăng Khâu khẩn cấp hỏi.
Những người khác vẻ mặt tò mò nhìn Lăng Tiếu, đều đang chờ đợi hắn đáp lời.
Lăng Tiếu đáp:
- Nếu ta nói, ta đang luyện chế thần đan, các ngươi tin sao?
- Ngươi nói chúng ta tin hay không? Tiểu tử ngươi mới bao nhiêu, còn chưa tới bảy mươi, cho dù ngươi từng học thuật luyện đan, nhưng đạt tới tam tứ phẩm đã không tệ rồi, còn đòi luyện chế thần đan đâu.
Lăng Khâu thật sự không tin nói.
Đúng như lời hắn đã nói, cho dù Lăng Tiếu tu luyện từ trong bụng mẹ, vừa học tập thuật luyện đan cũng không khả năng đạt tới cảnh giới thần vương đồng thời còn trở thành một gã thần dược sư.
Lăng Tiếu cũng lười giải thích, trong tay hiện ra một viên đan dược thanh sắc óng ánh, đan dược tản ra thần quang, hương dược bay khắp vạn dặm, làm cho người ta dâng lên nỗi xúc động muốn cắn nuốt.
- Đây là thần đan chữa thương bình thường nhất mà ta vừa luyện chế xong, đây là Hắc Diệu thần đỉnh ta dùng luyện chế, năm đó phát hiện trong trữ tàng thất của gia tộc!
Lăng Tiếu vừa nói vừa đem dược đỉnh biến lại bộ dạng vốn có, hiện ra trước mặt mọi người.
- Hắc Diệu thần đỉnh!
Mấy vị lão nhân đồng thời kinh hô lên.
Bọn hắn nhìn thấy thần đỉnh tản ra thần mang, làm Lăng Tiếu hoảng sợ cười ngượng ngùng.
Lăng Vệ kích động nói:
- Đúng vậy, đây tuyệt đối là Hắc Diệu thần đỉnh, năm đó lão tổ tông bởi vì nó mà cùng lão bất tử Ma Hổ tộc đối chiến, không nghĩ tới nó lại rơi vào trong tay ngươi, đây là ý trời ah! Thật sự là trời phù hộ Kim tộc ta!
Khi Lăng Tiếu nhận tổ quy tông, từng nghe họ nói qua về chuyện quan hệ đến lão tổ tông.
Vốn hắn đã muốn đem chuyện của Hắc Diệu đỉnh nói cho bọn họ biết, nhưng hắn lại có chút ít lo lắng, hơn nữa cảm thấy chưa đến thời cơ.
Cho đến bây giờ hắn đã hoàn toàn sát nhập vào trong cuộc sống của gia tộc, phát hiện mọi người không xem hắn là người ngoài, tin tưởng họ sẽ không đánh chủ ý với thần đỉnh.
Hơn nữa dòng chính của Kim tộc lại chỉ là kim hệ, cũng không biết luyện đan, mà những thuộc tính khác cũng đều được an bài đến Thiên Long môn.
Đám người Lăng Bác cùng Lăng Khâu đều tỏ vẻ đồng ý lời của Lăng Vệ, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Nhưng Lăng Khâu vẫn có chút không tin hỏi:
- Cho dù ngươi có được Hắc Diệu thần đỉnh cũng không thể nào là thần dược sư đi?
Lăng Tiếu cười khan nói:
- Việc này…kỳ thật khi ta từ nhỏ thật có tâm đắc với thuật luyện đan, theo thực lực cường đại thuật luyện đan cũng chưa từng giảm xuống, ta cũng chỉ mới luyện viên thần đan thứ nhất mà thôi đâu, đương nhiên mọi người không tin ta cũng không có biện pháp.
- Hay là như vậy đi, ngươi tiếp tục luyện thêm một viên thần đan trước mặt chúng ta, chúng ta sẽ tin tưởng ngươi!
Lăng Khâu thử nói.
Lăng Bác lại nói:
- Thuật luyện đan chú ý chuyên tâm nhất trí, không thể phân tâm quấy nhiễu, huống chi Lăng Tiếu chỉ mới tấn thăng thần dược sư, làm sao có thể tiếp tục luyện chế được thần đan nữa đâu, ngươi đừng làm khó dễ hắn.
- Phải đó, luyện đan không phải việc bình thường, ta nghe nói luyện dược sư bình thường thành công ba phần đã không tệ rồi.
Lăng Vệ ở một bên khẽ thở dài.
Lăng Tiếu biết bọn họ không quá tin tưởng lời của hắn, thoáng do dự, hắn vẫn quyết định thể hiện tài năng.
Sở dĩ hắn làm như vậy là vì đề cao thân phận của mình, đạt được càng nhiều tài nguyên, đồng thời cũng làm một ít chuyện trong khả năng của mình cống hiến cho gia tộc.
Nhưng Lăng Tiếu cũng không chỉ muốn để họ hiểu được khả năng của hắn, mà là tính toán công khai luyện đan trong tộc, cho mọi người đều biết thân phận thần dược sư của hắn, như vậy có lẽ càng thêm có sức thuyết phục!
Hai ngày sau, trên một diễn võ trường trong tộc, Lăng Tiếu lại lần nữa luyện chế một viên thần đan.
Đan dược cần dùng linh thảo, thú đan cùng thần vật bổn nguyên đều do trong tộc cung cấp.
Lần này luyện đan ý nghĩa trọng đại, rất nhiều tộc nhân ở bên ngoài Thiên Long môn đều được triệu hoán trở về, trong đó có môn chủ Lăng Thần, cùng ngũ thống lĩnh Lăng Phi, còn có nhiều nhân vật dòng chính có đại quyền trong Thiên Long môn.
Luyện đan còn chưa bắt đầu, chung quanh đã tụ tập Kim tộc nhân tràn đầy.
- Đại ca, sao lại thế này? Tiểu tử Lăng Tiếu sao lại đột nhiên trở thành thần dược sư đây?
Lăng Phi hỏi Lăng Thần.
Lăng Thần cười khổ nói:
- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây?
Trong lòng hắn nhủ thầm:
- Tiểu tử kia không phải nói thật đi? Lại có thể làm cho tộc trưởng triệu tập mọi người trở về, nếu luyện không ra đan dược, thật sự làm hỏng chính mình!
Kim tộc nhân khắp bốn phía đều đang sôi nổi nghị luận chuyện này.
- Nghe nói Lăng Tiếu thúc công công khai luyện chế thần đan, vậy chẳng phải nói hắn là một thần dược sư sao? Hay là Lăng Tiếu thúc công là con cháu dòng bên?
- Không có khả năng, Lăng Tiếu thúc công đã được chứng thật là có được huyết mạch nồng hậu nhất trong tộc ta, hắn ngưng tụ được chân long chiến khí, sở dĩ hắn biết luyện đan hẳn là vì có kiêm tu hỏa hệ đi.
- Lăng Tiếu thúc công mới bao nhiêu tuổi đây, ngày trước nghe nói đã đạt tới cảnh giới thần vương, hiện tại lại trở thành thần dược sư, đây…còn là người sao?
- Có lẽ Lăng Tiếu thúc công chỉ nói đùa thôi, hắn làm sao có thể là thần dược sư!
- Vậy thì không chắc, hai ngày trước chúng ta đều nhìn thấy thiên địa dị tượng của thần đan ra đời!
Trong tiếng nghị luận của tộc nhân, Lăng Tiếu mặc trang phục luyện dược sư đi tới giữa diễn võ trường.
Thần sắc hắn lạnh lùng, bộ dáng tin tưởng mười phần, liếc mắt nhìn chung quanh một lượt.
Ngay sau đó dược đỉnh phong cách cổ xưa xuất hiện trước mặt hắn, thật nhiều linh thảo trôi nổi trên dược đỉnh.
Lăng Tiếu quát nhẹ một tiếng, song chưởng nổi lên tử diễm hừng hực hướng dược đỉnh đánh tới.
Nhìn thủ đoạn luyện đan thành thạo của hắn, Kim tộc nhân bắt đầu tin tưởng hắn thật sự là luyện dược sư.
Mà hôm nay, bọn họ đã chứng kiến một vị thần dược sư dòng chính trong tộc sinh ra đời!
Lăng Tiếu đã lấy được Dược Thần truyền thừa, lại có được lực lượng linh hồn lực của Khống Thần Quyết, làm cho hắn có được ưu thế không người có thể so sánh trong phương diện luyện đan.
Huống hồ bản thân hắn đối với thuật luyện đan còn có thiên phú cực cao, bằng không những năm gần đây cũng không thể nào thuận lợi đề thăng lên.
Hôm nay ở trước mắt bao người Lăng Tiếu chuyên tâm nhất trí, trong mắt tựa hồ chỉ còn dược đỉnh cùng tài liệu, những người xung quanh đều bị hắn quên lãng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.