Chương trước
Chương sau
- A, vậy thì thế nào?
Lăng Tiếu không sao cả nói.
Nếu như là Tẩy Kiếm trang mà nói, Lăng Tiếu ngược lại là có chút cố kỵ, nhưng đó chỉ là thế lực phụ thuộc vào Tẩy Kiếm trang, nghĩ đến sẽ không có phiền toái gì.
Vân Mông Điềm nhìn Lăng Tiếu ung dung, trong lòng thầm nghĩ nói:
- Nhân gia là người của Thiên Long môn, ta cần gì phải tốn nhiều miệng lưỡi như vậy chứ, để cho bọn họ đi can thiệp không phải là tốt sao.
Vân Mông Điềm cũng không muốn lại giải thích thêm cái gì, lập tức liền tính toán tự mình mang Lăng Tiếu đi tìm Thư Tử Thiến.
Chỉ là lần này Lăng Tiếu cự tuyệt hảo ý của Vân Mông Điềm, mà là để cho hắn tùy tiện an bài một người dẫn đường là được.
Lần này bọn họ chủ yếu là đến tìm người, không phải gây chiến!
Vân Mông Điềm chỉ có thể tiếp nhận ý kiến của Lăng Tiếu, nhưng là an bài một vị Thần Vương trưởng lão mang đám người Lăng Tiếu đi đến nơi đó.
Bởi vì cái gọi là đại ẩn thì ẩn ở thành thì, tiểu ẩn thì ẩn ở trong rừng!
Thư gia muốn tìm hạ lạc của Thư Tử Thiến, nhưng không biết nàng lại trực tiếp ẩn nấp ở trong Vân Cương thành.
Mà nàng vẫn một mực ở trong nhà, lại lợi dụng thánh vật đặc biệt thay đổi dung mạo, nhưng mà tai mắt của Vân Cương giáo nhưng từ lâu đã biết đến tồn tại của nàng.
Nàng hiện đang ở trong một trang viện không chút nào thu hút, còn thuê mướn võ giả phổ thông làm người làm.
Lúc đám người Lăng Tiếu đi tới, người làm trong trang viện này đem bọn họ ngăn cản lại.
- Mấy vị đại nhân có chuyện gì sao?
Một gã người làm khom người vấn an nói.
- Ta là trưởng lão của Vân Cương giáo, có chuyện muốn tìm chủ nhân của các ngươi!
Tên trưởng lão Vân Cương giáo kia trầm giọng nói.
Những tên người làm kia nghe được người đến là người của Vân Cương giáo lập tức run run một chút, tránh đường ra.
Bởi vì Vân Cương giáo nhưng là đại thế lực của phiến địa vực này, là phạm vi quản hạt của bọn họ.
Đám người Lăng Tiếu rất không khách khí đi vào.
Chỉ là trước lúc bọn hắn còn chưa tới phòng, một lão phụ nhân lưng còng từ bên trong đi ra nói:
- Các ngươi là ai?
Thực lực của Lăng Tiếu đã là đê cấp Thần Vương, cho dù là trung cấp Thần Vương bình thường hắn cũng sẽ không đặt ở trong mắt.
Nhưng mà lúc đối mặt với lão phụ nhân này hắn có một loại cảm giác nhìn không thấu, hơn nữa cảm thấy thực lực của lão phụ nhân này hẳn là trên xa hắn, hắn có thể kết luận đối phương ít nhất là cảnh giới cao cấp Thần Vương!
Lúc này Lăng Tiếu đối với lão phụ nhân chắp tay nói ngay vào điểm chính:
- Tiền bối, chúng ta là có việc tìm đến Thư Tử Thiến tiểu thư, chúng ta biết nàng ở bên trong, kính xin nàng đi ra ngoài gặp một chút!
- Chỗ này không có cái gì Thư Tử Thiến mà ngươi tìm, các ngươi đi mau, bằng không đừng trách lão thân ta không khách khí rồi.
Lão phụ nhân kia tương đối không khách khí mà nói.
Trưởng lão kia của Vân Cương giáo ở một bên nói:
- Ta là trưởng lão của Vân Cương giáo, ngươi không cần giấu diếm, chúng ta đã sớm biết Thư Tử Thiến tiểu thư ở chỗ này.
Lão phụ nhân trong nháy mắt trở nên nóng giận nói:
- Chẳng lẽ ngươi cho là lão thân sợ Vân Cương giáo các ngươi sao?
Nói xong cả người nhỏ gầy kia của nàng phát ra khí thế đáng sợ hướng về phía trưởng lão kia của Vân Cương giáo áp tới.
Trưởng lão kia của Vân Cương giáo trong nháy mắt bị bức tới liên tục lùi mấy chục bước, thần sắc trở nên tái nhợt khó coi.
Chỗ này nhưng là địa bàn của Vân Cương giáo bọn họ, cư nhiên bị người lấn đến trên đầu rồi.
- Ngươi...
Lúc trưởng lão kia của Vân Cương giáo chỉ lấy lão phụ nhân muốn nói gì đó, lại là bị Lăng Tiếu cắt ngang.
- Ngươi đi về trước đi, chỗ này giao cho chúng ta là được rồi!
Lăng Tiếu phất phất tay nói, ngừng một chút hắn lại nói:
- Đúng rồi, nhớ nói với Vân giáo chủ một tiếng là đa tạ hắn đã giúp đỡ, ngày khác Lăng Tiếu nhất định sẽ báo đáp.
Trưởng lão kia của Vân Cương giáo có chút không cam lòng, nhưng cũng không dám vi phạm ý tứ của Lăng Tiếu, sau khi thi lễ với Lăng Tiếu một cái liền lui ra.
- Các ngươi cũng rời khỏi cho ta, bằng không chớ trách ta không khách khí rồi!
Lão phụ nhân trừng mắt nhìn ba người Lăng Tiếu nói.
- Lớn mật, ngươi có biết thiếu gia nhà ta là ai không?
Khang Vũ tính tình táo bạo không nhịn được quát lên.
- Ta bất kể các ngươi là ai, tóm lại chỗ này không hoan nghênh các ngươi!
Lão phụ nhân không chút lưu tình nói.
Khang Vũ còn muốn nói cái gì, Lăng Tiếu lại là ngăn cản hắn, tiếp theo đối với lão phụ nhân kia nói:
- Tiền bối, thật thất lễ rồi, chúng ta cũng không phải là muốn đến làm phiền Thư tiểu thư, mà là muốn hướng nàng nghe ngóng tin tức của người khác, ta có nghe nói người nọ từng có tiếp xúc qua với nàng, người nọ đối với ta rất trọng yếu, hi vọng ngươi có thể nói với Thư tiểu thư một tiếng có được hay không?
- Đã nói rồi, chỗ này không có Thư tiểu thư gì, các ngươi đi đi thôi!
Lão phụ nhân thấy Lăng Tiếu còn coi là khách khí, lập tức cũng đình trệ ngữ khí nói.
Lăng Tiếu có chút buồn bực, hắn không nghĩ đến thái độ của đối phương lại thế này, nghĩ đến Thư Tử Thiến ở chỗ này là không muốn người của Thư gia bọn họ biết rồi.
Sau một phen do dự, hắn đem họa tượng của Tà Đế đưa cho lão phụ nhân kia nói:
- Tiền bối, ta chỉ muốn hướng Thư tiểu thư hỏi một chút có nhận ra người này hay không, ta chỉ cần một đáp án, nếu như vậy mà cũng không được, vậy thì đừng trách ta cứng rắn xông vào rồi!
Lăng Tiếu cũng là bất đắc dĩ rồi, hắn cấp thiết muốn tìm hạ lạc của Tà Đế, hắn tuyệt đối không thể bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.
Thuận theo lời của Lăng Tiếu hạ xuống, Khang Văn cùng Khang Vũ lập tức phóng thích ra khí thế cường đại của riêng mình.
Lão phụ nhân kia híp híp mắt lại, lúc nàng còn muốn nói cái gì lại là liếc về bức họa trong tay Lăng Tiếu, lập tức trầm giọng hỏi:
- Người trong họa tượng này là gì của ngươi? Cừu nhân?
Lăng Tiếu lắc lắc đầu nói:
- Là một người rất trọng yếu với ta!
Lão phụ nhân nhìn Lăng Tiếu một chút, do dự một lúc nói:
- Ngươi đứng ở đây chờ, ta tới chỗ tiểu thư nói một tiếng!
Nghe lời này Lăng Tiếu mừng rỡ, hắn biết chắc có hi vọng rồi.
Một lúc sau, lão phụ nhân kia lần nữa đi tới nói:
- Tiểu thư chỉ cho phép một mình ngươi đi vào!
Khang Văn cùng Khang Vũ có chút bất mãn, bọn họ đều lo lắng Lăng Tiếu có thể xảy ra cái vấn đề gì hay không.
Lăng Tiếu tài cao gan lớn, sau khi đối với bọn họ ném một cái ánh mắt ra hiệu, liền sải bước hướng về bên trong phòng đi tới.
Vừa mới tới bên trong phòng, chỉ thấy một trung niên nữ tử ăn mặc hết sức giản dị mang theo vài phần giới bị nhìn Lăng Tiếu.
Trung niên nữ tử này mặt vàng tóc trắng, không có huyết sắc gì, nhưng mà thân hình nàng lại là dị thường bạo mãn phong vận, cùng với khuôn mặt của nàng có sai biệt cực lớn, khiến ai cũng có thể nhìn ra được nàng nhất định là dùng một loại thuật cải trang nào đó, đem dung mạo thật của nàng giấu đi.
Dựa vào truyền thuyết sư phụ Tà Đế của hắn lúc ở Trung cực nghe được có thể khẳng định, nữ nhân này tuyệt đối có mị lực hấp dẫn bất kỳ nam nhân nào giống như thân hình của nàng, bằng không sư phụ hắn làm sao sẽ cùng nàng có quan hệ được.
- Ngươi tìm hắn là vì cái gì?
Trung niên nữ tử kia vào thẳng điểm chính nói.
Lăng Tiếu ở trong lòng cảm thấy nữ nhân này có thể cùng sư phụ hắn có một điểm quan hệ, về phần nàng có phải là nữ nhân của sư phụ hắn hay không Lăng Tiếu không muốn đoán loạn.
Duy nhất có thể khẳng định là nữ nhân này hẳn sẽ không phải là địch nhân của sư phụ hắn là được.
- Ta đến từ Huyền Linh đại lục, lão là một thân nhân của ta!
Lăng Tiếu cũng không có ý định nói vòng vo, rất trực tiếp nói.
Nữ nhân trung niên kia một mực nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, muốn từ trên người Lăng Tiếu phát hiện ra thứ gì đó?
Một lúc sau, nữ nhân trung niên kia nhẹ thở dài nói:
- Hơn một trăm năm trước hắn đã chết rồi!
Lăng Tiếu nhíu lông mày một chút quát lên:
- Ngươi đừng nói lung tung!
Ngừng một chút hắn lại nói:
- Trung thực mà nói với ngươi, hắn là sư phụ Tà Đế của ta, ta không biết hắn có quan hệ gì với ngươi, nhưng mà thỉnh ngươi nói cho ta biết hắn bây giờ là ở nơi nào?
- Cái gì... Hắn là sư phụ của ngươi!
Nữ nhân trung niên kia rốt cuộc là lộ ra vẻ động dung nói.
- Không sai, cho nên thỉnh ngươi đem tin tức của hắn nói cho ta biết, sinh mệnh ngọc đồng ở trong tay ta cũng chỉ là đại khái có thể biết được hắn ở trên một phiến địa giới này, nhưng mà cụ thể là ở đâu thì tìm không được!
Lăng Tiếu nói xong, liền đem sinh mệnh ngọc đồng cầm ra.
Sinh mệnh ngọc đồng quang mang lấp lánh, chứng tỏ Tà Đế nhu cũ còn sống, hơn nữa phương hướng cảm ứng được đúng là trên phiến địa vực này.
Chỉ là phạm vi này quá lớn, muốn tìm một người nhưng là tương đối không dễ dàng.
Có sinh mệnh ngọc đồng, trung niên nữ nhân này cuối cùng là khẳng định thân phận của Lăng Tiếu.
Nhưng mà nàng vẫn mang theo vẻ nghi hoặc nói:
- Ta từ trước đến giờ chưa có nghe nói qua hắn thu đồ đệ gì, ngươi có phải là đang lừa ta hay không?
Lăng Tiếu có chút đau đầu rồi, bệnh đa nghi của nữ nhân này thật là quá nặng.
- Có tin hay không là tùy ngươi, ta chỉ muốn biết hắn đi đâu? Sẽ không thật sự là tiến vào loạn táng không gian chứ?
Lăng Tiếu có chút không nhịn được nói.
Trung niên nữ tử kia lại là kinh ngạc nhìn thoáng qua Lăng Tiếu nói:
- Ngươi đã biết rồi, vì cái gì còn đến hỏi ta!
Lăng Tiếu híp mắt nhìn nữ nhân này một chút, hắn rất muốn đem nàng đánh ngã, hảo hảo tìm tòi ký ức của nàng một phen, nhưng mà lại sợ nàng là một cái sư nương khác của mình, chỉ có thể thở dài một hơi nói:
- Vậy làm phiền rồi, ta đây phải đi loạn táng không gian tìm sư phụ ta, ta cũng không tin không tìm được hắn!
Nói xong Lăng Tiếu cũng không lại tiếp tục hỏi nữ nhân này nữa, xoay người liền rời khỏi.
Lúc hắn vừa mới đi tới cửa vào, trung niên nữ tử kia lần nữa lên tiếng nói:
- Ngươi trước đừng đi, ta tin tưởng ngươi!
- Ngươi tin tưởng ta thì như thế nào? Ngươi có thể nói cho ta biết hắn ở đâu sao?
Lăng Tiếu quay đầu hỏi ngược lại.
Trung niên nữ nhân kia do dự một chút, đem mặt nạ trên khuôn mặt xé xuống, lộ ra một khuôn mặt phong hoa tuyệt đại, khí chất điển nhã, lại phối hợp với thân thể đầy đặn dụ nhân kia của nàng, cả người lộ ra phong vận mười phần, vũ mỵ động nhân.
Cho dù Lăng Tiếu thấy quen các loại mỹ nữ rồi nhưng mà vẫn là bị tuyệt đại phong hoa này của nàng hấp dẫn đến ngốc trệ trong nháy mắt.
- Ngươi tên là gì?
Thư Tử Thiến đột nhiên biến trở về nguyên dạng mang theo vài phần vũ mỵ nói.
Loại vũ mỵ này của nàng hẳn là thiên sinh liền toát ra, rất là câu động nhân tâm.
Lăng Tiếu nhẹ hít vào một hơi khôi phục vẻ trấn định nói:
- Ta gọi là Lăng Tiếu!
- Tên nghe rất hay, một khuôn mặt giống với sư phụ ngươi thiện trường về câu dẫn nữ nhân!
Thư Tử Thiến trên dưới đánh giá Lăng Tiếu nói, trong mỹ mâu phóng ra vài phần ý không hiểu.
- Đừng nói những lời thừa nhàm chán này, ta chỉ muốn biết sư phụ ta có phải thật tiến vào loạn táng không gian hay không?
Lăng Tiếu hỏi.
Lúc này Thư Tử Thiến cuối cùng là lộ ra vài phần ảm đạm gật gật đầu nói:
- Không sai, hắn tiến vào loạn táng không gian!
Lăng Tiếu đã làm ra tính toán xấu nhất, nhưng mà nghe được câu trả lời của Thư Tử THiến vẫn là khẩn trương lên.
Hắn từng ở xa xa nhìn về phía loạn táng không gian, lực lượng nơi đó hỗn loại đáng sợ, một khi bị cuốn vào không biết sẽ bị trục xuất đến một góc không gian nào, hơn nữa bên trong tràn đầy các loại lực lượng đáng sợ, muốn ở bên trong sinh tồn chỉ sợ đã khó càng thêm khó.
Cho dù hắn có thể xác định sư phụ hắn không chết, nhưng mà sư phụ hắn chỉ sợ bị vây ở bên trong không thoát ra được.
- Tốt, đa tạ ngươi đã cho biết!
Lăng Tiếu đáp một tiếng, lại một lần nữa bước ra khỏi phòng.
Trong lòng hắn đã hạ định quyết tâm, bất luận như thế nào cũng phải hướng về loạn táng không gian đi một lần, nếu không hắn không biết phải hướng sư nương của hắn khai báo như thế nào.
- Chậm đã, ngươi liền tin tưởng lời nói của ta như vậy sao?
Thư Tử Thiến gọi Lăng Tiếu lại nói.
- Ta tin tưởng ngươi không có lý do lừa ta!
Lăng Tiếu đáp.
Thư Tử Thiến lộ ra vài phần cười khổ nói:
- Ha hả, chẳng lẽ ngươi thật muốn tiến vào loạn táng không gian tìm sư phụ ngươi? Nơi đó nhưng là một trong những cấm địa, cho dù là Thủy Thần vào bên trong cũng không nhất thiết có thể toàn thân trở ra.
- Vậy thì như thế nào, cuối cùng vẫn là không thể không đoái hoài đến sư phụ của ta được, hắn có thể bị vây ở một cái địa phương nào đso mà không ra được, tin tưởng hắn đang hi vọng có người đi đến giúp hắn!
Lăng Tiếu ứng nói.
Thư Tử Thiến nhẹ lắc lắc đầu than thở nói:
- Nếu là như vậy mà nói, ta đã sớm vào giúp hắn!
Ngừng một chút nàng lại nói:
- Ngươi nếu là đồ đệ của hắn vậy thì ngồi xuống hàn huyên một chút đi, chẳng lẽ ngươi không muốn biết chuyện giữa ta với hăn sao?
Lăng Tiếu thấy Thư Tử Thiến nói như vậy, cũng không có ý tứ mà vội vàng rời đi, hắn nhìn vẻ mặt của Thư Tử Thiến ước chừng đã đoán được nữ nhân này nhất định là nữ nhân của sư phụ hắn, cũng có thể là một cái sư nương khác của hắn.
Thư Tử Thiến thoáng qua vẻ hoài niệm, sâu kín nói ra quá trình quen biết của nàng cùng Tà Đế.
Đó đại khái là chuyện tình hơn trăm năm trước, Tà Đế du lịch ở các nơi của Thiên Long địa vực, đúng dịp đến địa bàn của Thư gia các nàng.
Khi đó Thư Tử Thiến vốn xuất thân cao quý lại bị đẩy đến Tẩy Kiếm trang, cấp cho trang chủ tương lai làm thiếp thất, nhưng mà nàng không thích bị trói buộc, liền rời nhà chạy trốn.
Cũng là lúc đó nàng gặp được Tà Đế.
Nữ nhân xinh đẹp vô song, mà nam lại là anh tuấn tiêu sái, rất dễ dàng phát sinh ra hỏa hoa kích tình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.