Chương trước
Chương sau
Người của Thiên Hổ địa vực vốn đã là chiếm ưu thế, nhưng mà bây giờ tất cả ưu thế trong nháy mắt liền biến mất không còn.
Bọn họ căn bản không đối phó được Lăng Tiếu, lại mất đinh lãnh tụ Khương Hoa Hổ, mọi người giống như là một đoàn cát vụn càng không ngừng lui trốn.
Bởi vì trong những người này trừ một bộ phận người của Ma Hổ tông ra, còn có người của mấy thế lực khác, bọn họ vốn là bị người của Ma Hổ tông cường hành lôi kéo vào chung một chỗ.
Khương Hoa Hổ chết rồi, bọn họ tự nhiên sẽ không tiếp tục cùng với người của Ma Hổ tông ở chung một chỗ.
Quần chiến phát sinh rất nhanh, nhưng mà kết thúc cũng nhanh!
Người của Thiên Hổ địa vực không dám ham chiến, bay thẳng đến phương hướng mà lúc bọn họ đi đến chạy trốn.
Mà người của Thiên Long địa vực thì là một mực truy sát, trực tiếp đem bọn họ toàn bộ bức vào trong hư không liệt phùng.
Bất luận kẻ nào một khi đã ra ngoài đều sẽ không tiếp tục có cơ hội tiến vào bên trong này.
Người của Thiên Long địa vực lấy được đại thắng, trảm sát không ít người của Thiên Hổ địa vực, mà tổn thất lại là cực nhỏ.
Tất cả mọi người đều lộ ra nụ cười thỏa mãn, ánh mắt bọn họ nhìn đến một người trong đó ẩn ẩn lộ ra vẻ kính sợ vô cùng, mà không thiếu nữ nhân thì là mang theo từng tia tình ý, mị nhãn đối với người nọ ném đến không ngừng.
Mọi người lần nữa trở lại trên U Hồn thần đàm, nhưng mà lại không ai dẫn đầu đi vào bên trong thần đàm, mà là không hẹn mà cùng nhìn về phía người nọ, trong mắt ẩn ẩn có mong đợi gì đó.
Lăng Mộ Hâm đối với Lăng Tiếu nói:
- Còn thỉnh thúc công vào đàm trước!
Ánh mắt của Lăng Mộ Hâm lộ ra vẻ cung kính, mà người của Thiên Long môn thì là lộ ra vẻ tự hào.
Bởi vì Lăng Tiếu là đồng môn sư huynh đệ với bọn họ, mà trong một trận chiến này hắn không nghi ngờ đã triển hiện ra chiến lực vượt xa khỏi thường nhân, hắn ẩn ẩn đã trở thành một đời lãnh tụ trong Thiên Long địa vực.
- Các ngươi đừng nhìn ta, người nào muốn vào thần đàm liền trước đi vào, ta đảm bảo không có người của Thiên Hổ địa vực đến gây chuyện nữa!
Lăng Tiếu sờ sờ mũi nói.
Mọi người không ngờ tới Lăng Tiếu sẽ dễ nói chuyện như thế, vẻ mặt từng người đều trở nên buông lỏng xuống.
- Đa tạ vị huynh đệ này, bằng không người của Thiên Long địa vực chúng ta đều muốn gặp pahri ám toán của người ở Thiên Hổ địa vực, sau này ngươi chính là bằng hữu của lão Thi, có cái gì cần giúp đỡ cứ việc nói ra, ta tuyệt không nói hai lời!
- Đúng đúng, chúng ta dù không cường đại như ngươi, nhưng mà có một số việc chúng ta cũng có thể giúp ngươi, chỉ cần ngươi không chán ghét là được!
- Ngày sau có việc cần, chúng ta tự nhiên sẽ hết sức giúp đỡ!
- Phần ân tình này ta đã nhớ kỹ, hi vọng ngày nào đó có thể có cơ hội báo đáp ân công!
Những người ày từng người đều đối với Lăng Tiếu khách sáo mà nói một phen, liền hạ xuống thần đàm lần nữa ngưng tụ thần hồn rồi.
Bọn họ không có biện pháp mà cung kính đối với Lăng Tiếu, nếu như không có Lăng Tiếu, bọn họ đừng nói là ở chỗ này ngưng tụ thần hồn, chỉ sợ bị nhân gia giết chết còn không biết là chuyện gì xảy ra.
Diêu Mỹ Hồng thân là Thần thể hệ của Thiên Long môn đến bên cạnh Lăng Tiếu, nàng nhìn không tính là rất đẹp, nhưng mà nàng đã tu đến cảnh giới Bán Thần Vương, khí chất kia nhưng cũng để cho nàng so với nữ tử thượng giai bình thường nhìn còn hấp dẫn hơn, càng thêm động lòng người, huống chi dáng người của nàng còn đầy đặn dụ nhân như vậy.
- Có việc?
Lăng Tiếu phát hiện ra Diêu Mỹ Hồng một mực nhìn chằm chằm vào hắn, trong lòng có từng sợi lông dựng lên mà hỏi.
Khuôn mặt đạm mạc kia của Diêu Mỹ Hồng hóa xuất vài phần tiếu ý:
- Ngươi rất lợi hại, Lôi sư đệ cũng bị ngươi giết chết!
Lời của Diêu Mỹ Hồng vừa dứt, Lăng Tiếu trong nháy mắt đến trước mặt nàng, một tay nắm lấy cổ của nàng.
- Ngươi vừa nói cái gì?
Khuôn mặt âm hàn của Lăng Tiếu nhìn Diêu Mỹ Hồng nói.
Diêu Mỹ Hồng hoàn toàn không nghĩ tới Lăng Tiếu nói ra tay liền ra tay, căn bản không cho người khác nửa điểm phản kháng, hơn nữa nhìn ánh mắt ngoan lệ kia, nàng biết hắn nhất định có thể làm ra chuyện tình lạt thủ tồi hoa.
Diễu Mỹ Hồng trướng đến đỏ mặt mà gian nan nói:
- Ta... Ta không có ý tứ khác, ngươi đừng... Đừng tức giận!
Lăng Tiếu đem Diêu Mỹ Hồng thả ra, trên khuôn mặt trong nháy mắt hóa ra nụ cười mỉm như cây cối được tắm gió xuân nói:
- Diêu sư tỷ không biết có chuyện gì sao?
Diêu Mỹ Hồng nhìn khuôn mặt dị mỹ kia của Lăng Tiếu, rất là khó tưởng tượng đến bộ dạng hung hãn vừa mới rồi của hắn là do hắn biến thành.
- Sau này... Sau này sư tỷ lấy Lăng Tiếu sư đệ cầm đầu mà nghe theo!
Diêu Mỹ Hồng hơi khom thân thể một chút mà kính sợ nói.
Diêu Mỹ Hồng cùng Lôi Chính Dương đồng dạng đều là một đời lãnh tụ mới của Thần thể phái, nhưng mà Lôi Chính Dương là Lôi Thần chi thể, lực công kích là cường đại nhất, cho nên bên trong phe phái bình thường lấy hắn làm đầu, Phong thuộc tính của Diêu Mỹ Hồng so sánh với hắn mà nói liền không được trọng thị rồi.
Mà hôm nay Lăng Tiếu biểu hiện ra cường thế cùng với khí chất lãnh tụ trời sinh kia đã sâu sắc khuất phục Diêu Mỹ Hồng.
Chủ yếu nhất là Lăng Tiếu đã đem thân pháp cảnh giới diễn hóa tới hoàn mỹ.
Diêu Mỹ Hồng là Phong thuộc tính, nếu như nàng có thể được Lăng Tiếu truyền thụ, tốc độ của nàng chỉ sợ còn có thể tăng lên không chỉ một tầng.
Cho nên cho dù nàng là Thần thể phái cũng không ngần ngại dầu nhập về phía Lăng Tiếu, tranh giành phe phái liền để cho bọn họ đi gặp quỷ đi, người không vì mình trời tru đất diệt!
Huống hồ một khi Lăng Tiếu trưởng thành lên, nàng nhận thấy ở bên trong môn chỉ sợ là trong đồng đại không có người nào là đối thủ của hắn.
Lăng Tiếu cười rồi, cười đến mê chết người không đền mạng!
- Sư tỷ ngươi nói nghiêm trọng rồi, chúng ta đều là lấy ý chỉ của tông môn mà làm, lấy môn chủ đứng đầu mà làm theo mới đúng!
Lăng Tiếu nói.
Anhs mắt của Diêu Mỹ Hồng nhẹ nhàng run lên, tiếp theo cũng cười nói:
- Sư đệ nói cũng đúng, vậy sư tỷ liền không quấy nhiễu nữa rồi!
Nói xong nàng liền biến thành một trận gió lạc nhập vào trong thần đàm.
Ở lúc nàng rời đi, Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh đã đến bên cạnh hắn.
Liệt Như Ngọc hơi mang theo ghen tức nói:
- Nữ nhân vừa mới rồi là ai?
Lăng Tiếu vuốt sống mũi một chút nói:
- Sư tỷ bên trong môn, như thế nào?
- Không... không có chuyện gì!
Liệt Như Ngọc có chút ngượng ngùng nói, tiếp theo nàng quan tâm hỏi:
- Thân thể ngươi có chuyện gì hay không? Chỗ của ta có thần đan khôi phục!
Nói xong Liệt Như Ngọc liền lấy ra một lọ thần đan đưa tới trước mặt Lăng Tiếu.
Thần đan a, mỗi một khỏa đều là trân quý dị thường, nhưng là đan dược nghịch thiên để cho cấp bậc Thần Vương khôi phục.
Liệt Như Ngọc thuận tay có thể lấy ra một bình cho Lăng Tiếu, xác thật là một tiểu phú bà.
Lăng Tiếu có chút cảm động cười nói:
- Không có chuyện gì, chớ quên ta nhưng là người của Kim tọc, chúng ta có thần công liệu thương cường đại nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.