Chương trước
Chương sau
Thôn trang vốn ở ngoại vi của Hỗn Loạn chi lĩnh, lại nằm gần Thao Thiên hà.
Những mà vị trí của thôn trang không chút nào thu hút, lại có tầng tầng hùng sơn tuấn lĩnh làm thiên nhiên bình chướng, người bình thường không dụng tâm tìm mà nói, căn bản khó có thể phát hiện được.
Chỉ là cho dù tìm được, cường giả bình thường cũng sẽ không đến làm phiền bọn họ.
Bởi vì bọn họ chỉ là một thôn trang săn bắn bình thường, không có gì tốt đáng giá để đánh cướp.
Bất quá trước kia có một ít lưu khấu không có mắt muốn thương hại thôn dân, cuối cùng đều bị gia gia của Tiêu Linh tiêu diệt toàn bộ.
Chỉ là hôm nay gia gia của Tiêu Linh đã đi ra ngoài, bây giờ lại nên làm như thế nào cho phải đây?
Tiêu Linh đứng thẳng lên, hướng về phía bên ngoài phòng chạy ra, đồng thời không quên nói với Lăng Tiếu:
- Lăng Tiếu ca ca ngươi đừng đi, gia gia nói lưu khấu là người xấu, đợi Linh nhi đuổi bọn họ chạy đi rồi ngươi hãy ra!
- Linh nhi ngươi trở về cho ta!
Lăng Tiếu lo lắng quát lên, tiếp đó liền đuổi theo.
Lưu khấu là thực lực gì, Lăng Tiếu cũng không rõ ràng lắm, nhưng mà thực lực khẳng định không yếu, hắn làm sao yên tâm để cho Tiêu Linh đi ra ngoài ứng phó.
Quả thật là có lưu khấu đến, tổng cộng có mười mấy người cười trên các loại linh thú hung tợn, đang ở bên ngoài thôn dân đánh giá cái gì.
Nhưng mà dám đi đối mặt với lưu khấu này lại chỉ có một người Tiêu Linh.
Những thôn dân khác lại không biết đã trốn đi đâu rồi, một người cũng không có xuất hiện.
Lăng Tiếu không còn tu vi, nhưng mà lực lượng của hắn lại không phải là người bình thường có thể so sánh được, cho dù là dùng tay không hắn vẫn có thể gọi nhịp với bất luận kẻ nào ở Bán Thần Vương trở xuống.
Hắn không thể phi hành, nhưng mà tốc độ chạy lại không phải chậm.
Khi hắn đi tới bên ngoài thôn trang, Tiêu Linh đã là bị mười mấy người kia vây lại.
- Hắc hắc, tiểu bì nương này thật là xinh đẹp, cho tới bây giờ còn chưa thấy qua nha đầu như vậy a!
Một người cầm đầu cưỡi ở trên một đầu Thiết Giáp thú cười lạnh nói.
Người này có thực lực Thánh Hoàng đỉnh phong, mà những người khác đều có thực lực Thánh Hoàng, không có một ai là Thánh giả.
Bọn họ có lẽ là một cái dong binh phân đội của một cái lưu khấu đoàn đội nào đó.
Chỉ bất quá nihfn bọn họ từng người tràn đầy sát lục chi khí của thảo mãng liền biết không phải là loại thiên lương gì rồi.
- Đúng vậy a, ở bên trong Hỗn Loạn chi lĩnh sinh hoạt đã lâu như vậy rồi, lại không biết ở bên này có món ăn thôn quê như vậy, Phó đường chủ ngươi lần này kiếm lớn rồi.
Một gã Thánh Hoàng nịnh hót đối với tên Thánh Hoàng cầm đầu kia nói.
Đúng vậy, một cái mỹ kiều nương như vậy chỉ sợ ở đăng đèn tìm khắp cũng không thấy được, là thôn dã hương cô điển hình a!
- Trại của chúng ta đã không còn nữa rồi, sau này Đường chủ chính là lão đại của chúng ta, bé con này chính là đệ nhất phu nhân của lão đại, ha ha!
- Ta xem là hàng tốt, bé con này muốn sắc đẹp có sắc đẹp, muốn thân hình có thân hình, hơn nữa còn là một xử nữ, Đường chủ kiếm lớn rồi!
Những người này từng cái vây quanh Tiêu Linh không ngừng nói ra những lời ô uế, trong ánh mắt cũng tràn đầy vẻ ham muốn nồng đậm, tựa hồ khẩn cấp muốn đem Tiêu Linh đè ngã ở trên mặt đất mà vui vẻ một phen.
Tiêu Linh nhìn bọn họ, nhấp nháy đôi mắt to nói:
- Các ngươi là người xấu, các ngươi đi nhanh đi, bằng không gia gia ta trở về nhất định sẽ cho các ngươi đẹp mặt.
- Ha ha, gia gia ngươi cũng là gia gia tương lai của ta, làm sao lại để cho chúng ta đẹp mặt được, tiểu mỹ nhân, biết điều một chút theo chúng ta đi thôi, bằng không chúng ta sẽ vào tàn sát thôn trang!
Tên Phó đường chủ kia hết sức sảng khoái cười nói.
Mấy ngày này một mực bị người của Liệt Viêm thương minh truy sát, làm hại trốn đông trốn tây, thật vất vả đi nhầm vào địa phương này, nhìn thấy một mỹ nhân như vậy, hắn tự nhiên là tâm tình vui vẻ rồi.
- Ta đi với ngươi làm gì? Ta không thích người xấu như ngươi!
Tiêu Linh bĩu môi nói.
- Nhưng mà ta thích mỹ nhân như ngươi!
Phó đường chủ cười một tiếng, một cánh tay ngưng tụ thành móng cuốt hướng về phía Tiêu Linh trảo tới.
Ngưng hư hóa trảo, là chiêu thức mà bất kỳ võ giả cường đại nào cũng có thể đánh ra được.
Tên Phó đường chủ này nhưng là có thực lực Thánh Hoàng đỉnh phong, lực lượng của cái thủ trảo này nhưng là không tầm thường.
Thực lực của Tiêu Linh chênh lệch với hắn quá xa, muốn né tránh lại là không kịp, bị hư trảo kia kéo đến hướng về phía hắn ôm vào mà đi.
Phó đường chủ kia lộ ra nụ cười dâm đãng, phảng phất đã cảm nhận được cảm giác mỹ nhân đang vuốt ve.
Chỉ là ở lúc này một đạo nhân ảnh nhanh chóng từ một phương hướng lướt gấp lại đây.
- Ta thích con mẹ ngươi!
Một đạo tiếng bạo thanh vnag lên, ẩn ẩn trong đó hàm chứ long uy vô thượng, chấn đến mọi người màng nhĩ phát đau.
Cùng lúc đó, một đạo kim sắc lực lượng trực tiếp oanh hướng Phó đường chủ kia, uy lực của nó tương đối bất phàm.
Phó đường chủ kia nhíu lông mày một chút, phải bỏ qua Tiêu Linh, đối với lực lượng đột nhiên mà đến kia đánh ra.
Oanh long!
Lực lượng giao nhau phát ra tiếng va chạm mãnh liệt.
Khi hết thảy mây khói tiêu tan thì Tiêu Linh đã thoát khỏi vòng bao vây của những lưu khấu kia.
Lúc này nàng đã bị Lăng Tiếu ôm ra bên ngoài trăm thước.
- Linh nhi ngươi trở về trong thôn đi, những người này giao cho ta!
Lăng Tiếu đem Tiêu Linh để xuống, nghiêm túc nói.
Lăng Tiếu cầm Kim Long Thương trong tay, bày ra khí thế uy phong lẫm liệt, để cho Tiêu Linh thấy đến thực sự rõ ràng, nàng không nghĩ đến lúc này hắn lại biến thành một người khác.
- Lăng Tiếu ca ca, gia gia nói ngươi không cách nào vận dụng lực lượng, nhưng mà ngươi làm sao còn có thể làm được như vậy?
Tiêu Linh không hiểu hỏi.
Lăng Tiếu đương nhiên không thể nào khôi phục lực lượng, một kích mới vừa rồi hoàn toàn là lực lượng công kích thuộc tính của Kim Long Thương uẩn hàm mà thôi.
- Cho dù không thể vận dụng lực lượng ta cũng có thể để cho bọn họ không thể ăn được!
Lăng Tiếu lòng tin tràn đầy nói.
- Không, Lăng Tiếu ca ca, vẫn là ngươi đi đi, ta đến ngăn cản bọn họ!
Tiêu Linh lắc lắc đầu kiên định nói.
- Chớ quấy rầy, tin tưởng ca ca!
Lăng Tiếu cự tuyệt một tiếng, đem Tiêu Linh đẩy ra phía sau, tiếp đó đối với những lưu khấu kia quát lên:
- Các ngươi là người của Thị Huyết hay là Hãn Phỉ, lại dạm đến chỗ này giương oai!
- A, xem ra ngươi còn có một chút kiến thức, lại biết sự tồn tại của chúng ta, bất quá... Cái này thì như thế nào, một phế vật như ngươi chẳng lẽ cũng muốn anh hùng cứu mỹ nhân?
Phó đường chủ có chút kinh ngạc nhìn Lăng Tiếu nói.
Hắn có thể cảm giác người trẻ tuổi ở trước mắt này cư nhiên không có một điểm lực lượng thuộc tính, mà công kích mới vừa rồi hoàn toàn là từ kiện vũ khí trong tay đối phương mà tới.
- Phó đường chủ, trong tay tiểu tử kia có thể là Bán Thần Vương, bằng không dựa vào phế vật như hắn thì không thể làm ra công kích như vậy, ta thay ngươi đem hắn bắt lại!
Một gã đê cấp Thánh Hoàng vì nịnh nọt Phó đường chủ, chủ động thỉnh đánh một tiếng, liền cưỡi lấy linh thú hướng về phía Lăng Tiếu oanh sát qua.
Người này thế đến hung mãnh, huy vũ lấy đại đao trực hướng đầu Lăng Tiếu mà tới.
Tiêu Linh kinh hô:
- Lăng Tiếu ca ca cẩn thận!
Đang ở lúc nàng muốn đi trợ giúp, Lăng Tiếu đột nhiên từ tại chỗ lướt đi.
Hắn dù không thể phi hành nhưng mà nhảy lên một cái lịa đã lướt đến độ cao mấy chục thước, Kim Long Thương hướng về mặt của Thánh Hoàng kia trực tiếp đánh ra một cái thái sơn áp đỉnh.
Lăng Tiếu xuất chiêu vừa ngoan vừa tật, người nị căn bản không có cơ hội lùi về phía sau, chỉ có thể cứng rắn ngăn cản, hắn không nhận thấy phế vật còn chút ít lực lượng có thể đả thương đến hắn.
Đáng tiếc, một lần này là hắn tính sai rồi, cũng vì vậy mà đánh mất cái mạng nhỏ của mình.
Khi đại đao của hắn tiếp xúc với Kim Long Thương đang nện xuống thì phát ra một đạo thanh âm thanh thúy, đại đao của hắn cư nhiên bị đánh gãy, hơn nữa Kim Long Thương còn trực tiếp đập xuống.
Hắn ngay cả cơ hội kêu thảm cũng không kịp phát ra, đầu đã bị đánh thành nát bấy, tiên huyết bay ra tứ tung.
Lăng Tiếu cũng không có vì vậy mà dừng lại, không có lực lượng công kích thuộc tính, lực chiến đấu của hắn là giảm xuống rất nhiều, duy nhất có thể dựa vào chính là Kim Long Thương trong tay mình cùng lực lượng nhục thể của hắn.
Đồng thời ở lúc thừa diupj bọn họ đang xem thường, trươc giết nhiều mấy người, như thế mới có cơ hội thắng.
- Khốn kiếp, làm thịt hắn cho ta!
Phó đường chủ kia nóng giận mà quát lên.
Thận theo thanh âm của hắn hạ xuống, có vài gã thủ hạ đồng thời đánh ra lực lượng, chuẩn bị đem Lăng Tiếu tỏa định lại, cũng đem hắn giết ngay tại chỗ.
Nhưng mà lực lượng thân thể của Lăng Tiếu bạo phát đến tận cùng, lựa chọn trực tiếp cứng đối cứng với bọn họ, Phách Long thương quyết triển hiện ra khí thế uy vũ, hoành tảo tứ phương.
Không quản Kim Long Thương là Bán Thần Vương, nhưng mà Lăng Tiếu không có lực lượng thuộc tính nên không thể kích phát ra toàn bộ lực lượng của nó.
Cho nên ở trong lần giao thủ này Lăng Tiếu bị đối phương hợp lực đánh bay ra ngoài.
Hắn nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích, để cho người ta nhầm tưởng là hắn đã chết rồi.
Tiêu Linh ở không xa cũng là thấy một màn này, che cái miệng nhỏ, lệ rơi đầy mặt:
- Lăng Tiếu ca ca ngươi không nên chết, gia gia mau đến cứu Lăng Tiếu ca ca a!
Chỉ là bất kể nàng kêu lên như thế nào cũng không thể có viện binh xuất hiện.
- Chỉ là một phế vật mà thôi, còn cho là có thể lật lên cái sóng gió gì!
Một gã Thánh Hoàng trong đó khinh thường nói một tiếng, muốn đi qua bổ thêm cho Lăng Tiếu một kích, để hắn chết không toàn thây.
Song Lăng Tiếu nằm trên mặt đất đột nhiên bắn lên, thân ảnh giống như là di hình ảo ahr trong nháy mắt đến ở trước mặt Thánh Hoàng kia, hung hăng đâm đến lồng ngực hắn một thương.
Thánh Hoàng kia làm sao ngờ tới Lăng Tiếu trúng một kích hợp lực của bọn họ lại không có chuyện gì, liền đem hắn đâm chết, thật là để cho hắn chết không nhắm mắt!
Lăng Tiếu không có bất kỳ dừng lại nào, thân thể càng không ngừng biến hóa, lực lượng toàn thân bạo phát đến cực hạn, Kim Long Thương hóa xuất thương hoa đầy trời, hướng về cổ họng của mấy người đâm tới.
Phốc phốc!
Chỉ ở trong nháy mắt lại có ba tên Thánh Hoàng bị Lăng Tiếu đâm thủng cổ họng mà chết.
Hết thảy phát sinh này đến quá nhanh, mười mấy gã lưu khấu liền chỉ còn lại chín người.
- Một đám phế vật, nhìn ta thu thập hắn!
Phó đường chủ rống giận một tiếng, hắn từ trên linh thú bắn ra, một thanh cổ sắc trường kiếm xuất hiện ở trong tay hắn, lăng không một kiếm liền hứng tới đầu của Lăng Tiếu trảm tới.
- Đinh đương!
Binh khí va chạm với nhau phát ra tia lửa kịch liệt
Vũ khí của tên Thánh Hoàng đỉnh phong này rõ ràng cũng là Bán Thần Vương, cùng với Kim Long Thương đụng tới lại một điểm cũng không có chuyện gì.
Mà Lăng Tiếu bởi vì chênh lệch trên lực lượng, trực tiếp bị nhân gia chấn bay ra ngoài.
Phó đường chủ kia được thế không tha, kiếm khí không tiếng động hướng vê fphias Lăng Tiếu tập quyển mà đi.
Lăng Tiếu toàn lực ngăn chặn nhưng mà đa số vẫn bị trùng kích.
Nếu không phải là thân thể của hắn biến thái, chỉ sợ đã bị nhân gia cắt thành vô số khối rồi.
Trên người hắn bắn ra vô số kim huyết giống như là huyết nhân, nhìn lại vô cùng hung ác đáng sợ.
- Con mẹ nó, xem ra chỉ có thể để Nhu Phỉ cùng Sát Thiên đi ra!
Ở trong lòng Lăng Tiếu thầm mắng nói.
Hắn tự biết không phải là đối thủ của nhân gia, lại tiếp tục như vậy hắn chỉ có một con đường chết mà thôi.
Cihr là lúc này một đạo lực lượng cường đại hướng về phía Phó đường chủ kia trùng kích tới.
- Những người xấu các ngươi mau rời đi, ta không cho phép các ngươi thương hại Lăng Tiếu ca ca!
Thanh âm của Tiêu Linh hét lên.
Thiên Long chỉ có thực lực cao cấp Thánh giả, nhưng mà khi nàng tức tối lên thì lực lượng bộc phát ra lại không kém một gã đê cấp Thánh Hoàng đỉnh phong.
Chỉ thấy một cỗ lực lượng đặc biệt tinh thuần mênh mông ở xung quanh người nàng lởn vởn, đem nàng làm nổi bật lên giống như là tiên nữ hạ phàm, trang nhã xinh đẹp.
Trong tay nàng rõ ràng là một thanh Thần khí chân chính, phối hợp lấy lực lượng của nàng đánh ra, uy lực lại là có thể so với cao cấp Thánh Hoàng.
Phó đường chủ kia nào dám lấy cứng đối cứng, thân hình lướt động, trốn qua được công kích, đồng thời thừa dịp đánh ra một chưởng oanh hướng Tiêu Lih.
Tiêu Linh dù là kích phát toàn lực, lại có lợi thế của Thần khí nhưng mà phẩm giai lại chênh lệch quá xa.
Nhân gia tùy ý một kích lập tức đem nàng trọng thương đánh bay ra ngoài.
Phó đường chủ này là không muốn lấy mạng của nàng, bằng không Tiêu Linh trực tiếp bị đánh chết rồi.
- Linh nhi!
Lăng Tiếu hét lên một tiếng, muốn đi qua xem thương thế của Tiêu Linh.
Không ngờ Phó đường chủ kia lại một lần nữa giết tới.
Lăng Tiếu phát ra tiếng gào thét giống như dã thú:
- Ta làm thịt ngươi!
Lăng Tiếu nổi giận, huy vũ lấy Kim Long Thương toàn lực đánh tới Phó đường chủ này.
Chỉ là không có lực lượng thuộc tính, công kích của hắn bị giảm xuống rất lớn, Kim Long Thương còn bị nhân gia đánh bay, trên người lại thêm mấy chục đạo vết thương.
- Không có lực lượng thuộc tính, nhưng mà thân thể lại có thể so với Thánh khí, tiểu tử này cũng là biến thái, bất quá vẫn phải đi chết cho ta!
Phó đường chủ dù là kinh ngạc thân thể biến thái của Lăng Tiếu, nhưng mà lại sẽ không lưu tình mà bỏ qua cho hắn.
Hắn liên tục trảm ra vô số kiếm mang, mỗi một đạo kiếm mang đều đủ để khai sơn liệt địa.
Lăng Tiếu lợi dụng song quyền không ngừng nghênh đón kiếm mang, hắn bây giờ chỉ còn một đường liều mạng.
Một phen đánh tới, Lăng Tiếu bị kích bay đi ra ngoài, hai tay của hắn đều sắp bị chém đứt, vết máu loang lổ càng không ngừng chảy đầm đìa, cả người lộ ra vẻ vô cùng chật vật, khí tức cũng hạ xuống điểm thấp nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.