Hảo hán không trụ nổi nhiều người a!
Ở bên trong lâu các căn bản không không thể phóng tay chân mà đánh được, Lăng Tiếu có những lo lắng này cũng là bình thường, nhưng mà hắn không tự tin.
Song, đến tầng thứ ba không phải là giống như trong tưởng tượng của hắn, chẳng qua là có một người đợi hắn mà thôi.
Người này đã vô cùng già nua rồi, tựa hồ tùy thời đều có thể chết đi, da thịt kia cũng nhăn nheo lại giống như vỏ cây, một loại khí tức cực kỳ hư nhược, nhìn không ra nửa điểm cảm giác của cường giả.
- Khụ khụ... Tiểu huynh đệ thật là trẻ tuổi!
Lão nhân giương mắt lên nhìn thoáng qua Lăng Tiếu lộ ra vẻ lạ lùng, lão nói một câu liền cũng không nhịn được mà ho khan lên, hiển nhiên thân thể đã cực kém rồi.
Lăng Tiếu lấy thân phận vãn bối hướng lão nhân hành lễ vấn an nói:
- Đa tạ tiền bối khen tặng!
Lão nhân thấy Lăng Tiếu khiêm tốn như thế cũng sinh ra vài phần hảo cảm, lập tức lại nói:
- Khụ khụ, lão phu đã không có bao nhiêu thời gian có thể sống rồi, bất quá có thể... Khụ khụ, có thể trước khi chết gặp gỡ một thiếu niên không tệ gia nhập thương minh cũng đáng rồi, ra tay đi, chỉ cần ngươi đánh bại lão phu, ngươi liền quá quan.
- Tiền bối ngươi... Thân thể của ngươi như vậy cũng muốn đánh sao?
Lăng Tiếu có chút lo lắng nói.
Ai biết lão nhân kia đột nhiên giận dữ nói:
- Cho dù lão phu muốn chết, thu thập ngươi cũng là dễ dàng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/715351/chuong-1690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.