Chương trước
Chương sau
- Thì ra là thế, để cho ta suy nghĩ, đã nhiều năm lão thân không ra ngoài đi lại nhưng ít nhiều có chút kiến thức!
Đông Phương mỗ mỗ đáp.
Đông Phương Chấn vẫn chưa tìm được thân thể thích hợp, nhưng linh hồn được chữa trị nên khí thế cường hoành hơn trước kia không ít, lúc này hắn cũng lâm vào trầm tư.
Lăng Tiếu có chút không yên chờ đợi, nhân vật thánh giả đều là người sống đã lâu, lịch duyệt của họ người thường không cách nào tưởng tượng.
Nếu ngay cả bọn họ cũng chưa gặp qua, thật không biết phải đi đâu mà tìm người.
- Chẳng lẽ là người đến từ chỗ kia?
Đông Phương mỗ mỗ như nghĩ tới điều gì, thần sắc có chút kinh ngạc nói, trong mắt mơ hồ lộ vẻ kiêng kỵ.
- Là địa phương nào vậy?
Lăng Tiếu khẩn trương hỏi.
Lúc này Đông Phương Chấn nói:
- Ý của bà là nói Thiên Điếm yếu tắc?
Đông Phương mỗ mỗ gật đầu đáp:
- Ông còn nhớ hơn năm ngàn năm trước, có một nhóm nhân vật thần bí xuất hiện tại Trung Vực, trực tiếp cướp đoạt các thánh giả của các thế lực, cuối cùng xâm nhập các loại cấm địa đoạt lấy linh vật cao giai của mọi người, Đông Hải cũng từng có nhóm người như vậy xuất hiện qua, hình như trên ấn đường đều có liên hoa văn.
- Ta nhớ ra rồi, những người kia đoạt lấy người, trực tiếp quét sạch nội tình các thế lực, cuối cùng nếu không có vị lão các chủ Linh Vũ các cùng chư thế lực liên hợp lại, chỉ sợ bọn hắn đã hoàn toàn cướp sạch Trung Vực.
Đông Phương Chấn nói tiếp.
- Bọn hắn rốt cục là ai? Thiên Điếm yếu tắc nằm tại địa phương nào?
Lăng Tiếu hỏi.
- Chúng ta cũng không biết bọn hắn là ai, chỉ biết đến từ Thiên Điếm yếu tắc, nghe nói nơi đó rất gần Thiên Vực, muốn đến Thiên Vực phải đi qua đó, chúng ta cũng chưa từng đi qua.
Đông Phương mỗ mỗ đáp.
- Thiên Điếm yếu tắc?
Lăng Tiếu cau mày lẩm bẩm.
Lúc trước khi Tà Đế chỉ dạy cho hắn, rất ít nhắc tới tình huống tại Thiên Vực, không nói tới Thiên Điếm yếu tắc nằm ở địa phương nào, chỉ nói một ngày nào hắn thành thánh sẽ có được cảm ứng.
Nếu Vân Mộng Kỳ thật sự bị người ở đó mang đi, vậy thật sự khó khăn.
Trước khi Tà Đế rời khỏi từng trịnh trọng căn dặn hắn nếu chưa đạt thánh giả, ngàn vạn lần đừng nghĩ tìm kiếm đường đến Thiên Vực, bởi vì Thiên Vực rất đáng sợ, cho dù là thánh giả cũng tùy thời có thể vẫn lạc, mà thánh hoàng cũng chưa chắc là vô định, bởi vì còn có thần cao cao tại thượng tồn tại.
- Đúng rồi, Tàng Điển các trong tộc có lẽ có ghi chép lại, ngươi cầm lệnh của ta đi vào có thể tra xét một chút đi!
Đông Phương mỗ mỗ thật hào phóng nói.
Ở trong Tàng Điển các, Lăng Tiếu càng kiến thức nội tình cường đại của Đông Phương gia, bên trong có đủ loại huyền kỹ cao giai, còn có ghi chép về bí tập điển cố.
Trong lòng Lăng Tiếu nhủ thầm:
- Một ngày nào đó Tiếu Ngạo cung nhất định có thể làm được thế này.
Rốt cục trong một quyển tạp ký, Lăng Tiếu đọc được ghi chép về Thiên Điếm yếu tắc, tuy chỉ có hai trang ngắn ngủi nhưng làm cho hắn biết được vị trí của địa phương kia.
Đồng thời hắn tìm được ghi chép về liên hoa văn, đó là dấu hiệu của một thế lực lớn có tên là Liên Hoa giáo.
Vào thời thượng cổ, Liên Hoa giáo cũng từng có sự nghiệp tại Trung Vực, nhưng về sau không biết nguyên nhân nào hoàn toàn biến mất. Có người nói Liên Hoa giáo bị hoàng triều tiêu diệt, cũng có người nói họ di dời cả giáo rời đi xa.
Việc này đã biến thành mê án không tìm được dấu vết.
- Liên Hoa giáo, năm ngàn năm từng xuất hiện cướp đoạt người, chẳng lẽ đem mọi người di dời đến Thiên Điếm yếu tắc hay sao?
Lăng Tiếu khép sách lại lẩm bẩm.
Cuối cùng hắn đã có thể xác định Vân Mộng Kỳ hẳn bị người của Liên Hoa giáo mang đi.
Bởi vì tương truyền Liên Hoa giáo do đại bộ phận nữ tử tạo thành, chỉ có rất ít nam tử.
Nghĩ đến thể chất thuần thủy hệ của Vân Mộng Kỳ, có thể dự đoán nàng được mang về bồi dưỡng.
Đây là ý tưởng của riêng Lăng Tiếu, trên thực tế như thế nào hắn cũng không biết.
Lăng Tiếu mang theo La Mỹ Anh cùng Đông Phương Tinh rời khỏi Đông Phương gia, quay về Tiếu Ngạo cung.

Trong cung hết thảy vẫn như thường, không có đại sự gì đáng lo lắng.
Từ khi Cổ gia cầu hòa, Sát Thiên cung chủ không thể giết được Lăng Tiếu, hai phe thế lực kia đã dừng lại đối địch của Tiếu Ngạo cung, mà Hắc Ma môn không có chút động tĩnh, điều này không khỏi làm cho người ta cảm thấy thật sự kỳ quái.
Căn cứ người của Hắc Ma môn để lại tin tức, nói môn chủ bọn hắn đã sớm ra ngoài du lịch, không có trong môn phái, bằng không đã sớm cử môn tiêu diệt Tiếu Ngạo cung.
Về phần sự thật như thế nào thì không ai biết được.
Tóm lại nhờ vậy Tiếu Ngạo cung có cơ hội bay nhanh phát triển.
Từ khi luyện dược sư công hội được dời đến Phong Vân thành, Tiếu Ngạo cung càng bị người chú ý.
Luyện dược sư công hội vẫn luôn được đặt trong Dược Đô, là dấu hiệu trọng yếu của Dược Đô, đại biểu các môn phái luyện đan đều cư trú ở đó, xem như đại biểu cho cơ cấu công chứng luyện dược sư.
Hiện tại luyện dược sư công hội được dời đến Phong Vân thành, khiến thật nhiều người vô cùng chú ý, các thế lực lớn đều sôi nổi hỏi thăm tin tức.
Trải qua nhiều ngày hỏi thăm, cuối cùng có được đáp án chính xác duy nhất, chính là trưởng lão giám sát đầu sỏ của luyện dược sư công hội đã gia nhập Tiếu Ngạo cung, trở thành trưởng lão hộ tông của Tiếu Ngạo cung.
Trong lúc nhất thời mọi người kinh ngạc không thôi.
Bọn họ đều không nghĩ tới Tiếu Ngạo cung lại có mị lực bậc này, ngay cả vị thánh dược sư hạng nhất hạng nhì Trung Vực cũng có thể mời chào, khó trách đưa tới việc đối kháng sự diệt sát của Hắc Ma môn.
Tiếu Ngạo cung trở thành tiêu điểm, Phong Vân thành lập tức được chú ý, không ít luyện dược sư chạy tới Phong Vân thành, bởi vì luyện dược sư công hội là địa phương có thể xét duyệt phẩm cấp cho luyện dược sư, đã được người trong Trung Vực chấp thuận.
Đối với việc này Dược môn cũng làm ra đáp lại.
Bọn họ cùng Đan Minh thành lập luyện dược sư công hội mới, do Dược môn cùng Đan Minh đưa ra dấu hiệu phê chuẩn cho luyện dược sư.
Uy thế của hai tông môn này cực kỳ khổng lồ, bọn hắn làm ra điều này chính là nhắm vào luyện dược sư công hội di dời.
Hai đại công hội bắt đầu châm đối, chú định vận mệnh chế dược giới đã xảy ra biến hóa.
Cùng lúc đó Tiếu Ngạo cung công bố Dược các nhất mạch tùy thời tuyển nhận nhi đồng có thiên phú chế dược làm đệ tử.
Đây là do Hàn Khai chuẩn bị làm cho truyền thừa Dược thần quật khởi trở lại.
Bên trong tân luyện dược sư công hội tại Dược đô, một thái thượng trưởng lão Dược môn tên Hỏa Trần đang cùng một thái thượng trưởng lão Đan tông tên Đan Phúc tụ họp chung một chỗ.
Hai người đang thưởng thức trà ngon cùng trò chuyện với nhau.
- Không nghĩ tới chuyện xấu nhất vẫn xảy ra, xem ra Đan Minh sẽ bị giải tỏa.
Hỏa Trần thở dài:
- Lúc Hàn lão rời đi, lão các chủ chúng tôi đã dự đoán sẽ có hôm nay, bao năm nay hai tông chúng ta đều không tận tâm giúp hắn xây dựng lại Dược tông, trong lòng hắn hiểu thật rõ ràng, nhưng hắn vẫn luôn không có chút động tĩnh, không ngờ âm thầm bồi dưỡng thế lực, đem những tông môn chế dược hoặc là thế gia mượn sức vào tay hắn, vì chính mình xây dựng lại tông môn ngày sau đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.