Lăng Tiếu ôm Phượng Tiêm Vận vào lòng, vuốt nhẹ và nói:
- Ân, cũng nên quay về rồi, ta cũng muốn gặp mọi người.
- Phu quân, ngươi... Ngươi đáp ứng ta?
Phượng Tiêm Vận kinh hô một tiếng, tiếp theo lại nói:
- Nếu như ngươi không có thời gian, ta quay về một mình là được rồi.
- Đồ ngốc, ta sao cho ngươi quay về một mình được chứ, ta cũng muốn gặp phụ mẫu, lần này trở về cũng mang bọn họ tới luôn, tránh khỏi xa cách hai nơi, hơn nữa sinh hoạt ở trung vực cũng tốt cho họ.
Lăng Tiếu lúc này nhéo mũi của Phượng Tiêm Vận.
Lăng Tiếu bây giờ xem như đứng vững gót chân ở trung vực, cũng nên tiếp người nhà quay về.
Ai không nhớ nhà? Ai không nhớ người thân?
Lăng Tiếu cũng không phải người vong bản, cũng là người có tình cảm bình thường mà thôi.
Bây giờ Phượng Tiêm Vận quay trở về, Lăng Tiếu cũng cảm thấy nên làm tiếp theo, đồng thời trong lòng của hắn cũng chờ mong Vân Mộng Kỳ sau khi đào thoát khỏi tay âm bà nên quay về tây bắc?
Dù biết suy nghĩ này không thật, Lăng Tiếu cũng cảm thấy nên quay về một chuyến.
Nghe được Lăng Tiếu nói vậy thì Phượng Tiêm Vận tự nhiên mừng rỡ.
Sau đó Phượng Tiêm Vận mang tin tức nói cho các tỷ muội biết.
Các nữ nhân đều đi theo Lăng Tiếu tới trung vực, chúng nữ cũng thuận theo tâm tư Lăng Tiếu quay về tây bắc.
Sau khi chúng nũ nghe tin, tự nhiên vô cùng mừng rỡ.
Cao hứng nhất chính là Bạch Vũ Tích, nàng kìm lòng không được kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/715013/chuong-1352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.