Chương trước
Chương sau
Lời này vào tai Băng Nhược Thủy khiến tim nàng như bị hòa tan.
Nàng thề, những ngày này là thời gian mà nàng vui vẻ nhất, cũng cười nhiều nhất.
Chỉ vì có hắn ở bên người, trái tim lạnh như băng của nàng đã không còn lạnh như trước nữa.
Lê Tuyết khóe mắt cũng có chút ẩm ướt, nàng đã không biết đã bao nhiêu năm không được người khác trợ giúp vô tư rồi.
Nhớ ngày đó gia tộc của nàng bị cừu gia tiêu diệt, một người lang thang bốn phía, dựa vào hai tay chậm rãi tăng lên thực lực của mình, mà những người từng muốn giúp nàng đều có mục đích, hiện giờ tay nắm lấy viên đan dược kia, đau khổ, uy khuất những năm gần đây phải chịu đều như vỡ òa ra.
- Lăng Tiếu, mấy thầy trò chúng ta ngày sau sẽ đi theo ngươi!
Lê Tuyết không muốn mình thất thố để Lăng Tiếu trông thấyn, quay người bay đi xa, xa xa còn truyền đến thanh âm của nàng.
Lăng Tiếu rất vui mừng, một phen công phu của mình quả nhiên không uổng phí.
- Các ngươi cũng đi đột phá đi, ta hộ pháp cho các ngươi !
Lăng Tiếu nói với Băng Nhược Thủy và Dao Thanh Mẫn.
Băng Nhược Thủy gật đầu nói:
- Tiếu, đa tạ ngươi.
Nói xong còn hôn lên mặt Lăng Tiếu một cái mới rời đi.
Dao Thanh Mẫn lại không nháy mắt nhìn Lăng Tiếu, trong đôi mắt đẹp dịu dàng lộ ra dự tình vô hạn.
Nàng đã từng tưởng tượng qua mình nhất định phải tìm một nam nhân dương danh Trung Vực làm trượng phu.
Không nghĩ tới nguyện vọng của mình thật sự lại thành sự thật
Nam nhân này không chỉ uy vũ bất phàm, bộ dạng còn tuấn tú mê người, khiến cho nàng cảm thấy mê say không thôi.
Lăng Tiếu đùa giớn nói:
- Không cần phải mê luyến ca, ca chỉ là một truyền thuyết!
Ai biết, Dao Thanh Mẫn lại vô cùng trực tiếp đáp:
- Ta đã mê luyến ngươi rồi, cả đời này đều sẽ làm nha hoàn ấm giường cho ngươi!
Dứt lời, nàng rõ ràng ôm cổ Lăng Tiếu, hung hăng hôn một cái lên môi Lăng Tiếu, tiếp theo liền xoay người rời đi.
Lăng Tiếu sờ lên bờ môi của mình lẩm bẩm nói:
- Hẳn là bản thiếu gia lại càng thêm soái rồi, mị lực quả nhiên càng ngày càng tăng ah, xem ra bản thiếu gia vẫn nên ít xuất hiện một chút thì tốt hơn!
Lăng Tiếu nhàm chán ngồi xuống, sau đó lại gọi Bại Gia Tử, Kim Sắc Lang Vương và Lam Sắc Giao Long qua.
- Các ngươi nhận ra thứ này không?
Lăng Tiếu nói xong liền lấy ra một khỏa hạt châu.
- Cái này... Đây là hạt châu gì, ta cảm ứng được có năng lượng rất cường đại, giống như cùng ta vậy, cũng có huyết mạch Thần Tộc, chỉ có điều lại khác với tộc ta!
Bại Gia Tử thần sắc trịnh trọng nói.
Kim Sắc Lang Vương kiến thức kém cỏi nhất, chỉ ngửi một chút, trong ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi nói:
- Hình như là khí tức của thú hoàng, thật đáng sợ ah!
- Lão đại... Cái này... Cái này có phải là Long Châu không!
Lam Sắc Giao Long nuốt nước miếng nói.
Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu:
- Đúng vậy, đây chính là Long Châu do bổn nguyên tinh nguyên của Long tộc uẩn dục ra, đáng tiếc nó là kim thuộc tính, không biết ngươi có thể thôn phệ không?
Long Châu, bổn nguyên tinh hoa của Chân Long nhất tộc, đối với rất nhiều linh thú ẩn chứa huyết mạch Long tộc mà nói tuyệt đối là dị bảo đỉnh cấp.
Chỉ là Long Châu này lại do một đầu Chân Long kim thuộc tính uẩn dục ra, Lăng Tiếu vẫn một mực do dự có nên cho Lam Sắc Giao Long biết rõ hay không.
Thuộc tính của cả hai khác nhau, để nó biết rõ, chỉ sợ sẽ chỉ khiến nó trông mà thèm thôi
Trải qua một phen cân nhắc, Lăng Tiếu vẫn quyết định lấy ra, hi vọng có thể cung cấp cho Lam Sắc Giao Long chút trợ giúp.
Quả nhiên, bộ dáng khẩn trương trông mà thèm kia của Lam Sắc Giao Long, hẳn sẽ có chút tác dụng với nó.
- Tiểu Long, cái này có hữu dụng với ngươi không?
Lăng Tiếu lần nữa cẩn thận hỏi thăm.
Lam Sắc Giao Long vội vàng đáp:
- Lão đại, quá hữu dụng, nó có thể khiến ta thoát biến, ngươi có thể để ta ăn hết nó không.
- Thế nhưng đây là kim thuộc tính, thật sự hữu dụng với ngươi sao?
Lăng Tiếu nói.
Lam Sắc Giao Long còn chưa đáp lời, Bại Gia Tử đã ở một bên nói:
- Lão đại ngươi có điều không biết, bổn nguyên tinh nguyên của tất cả đại Thần Tộc đều là vô thuộc tính cả, bất luận hậu đại Thần Tộc huyết duệ nào cũng có thể dùng.
Lam Sắc Giao Long ở bên cạnh đáp:
- Quả thật như lời vương tử điện hạ nói, chỉ cần ta dùng Tinh Nguyên này liền có thể đề cao huyết mạch chi lực, cải tạo thân thể, ngưng tụ Long Châu, trở thành Thần Tộc nhất mạch chính thức rồi!
- Thì ra là thế, vậy ngươi dùng nó đi!
Lăng Tiếu ném khỏa Long Châu kia về phía Lam Sắc Giao Long nói.
Lam Sắc Giao Long há to mồm tiếp lấy Long Châu, sau đó lập tức nuốt vào trong bụng.
- Lão đại, ta muốn vào không gian dược đỉnh, ta lúc này đây chỉ sợ cần một đoạn thời gian rất dài để tiêu hóa!
Thân thể Lam Sắc Giao Long lập tức biến lớn lên nói.
Khí thế của nó rõ ràng ngày càng trở nên đáng sợ, linh thú ở phụ cận tựa hồ cũng cảm nhận được cổ uy áp kia, cũng bắt đầu tháo chạy khắp bốn phía.
Lăng Tiếu không chần chờ, lập tức thu nó vào trong dược đỉnh không gian.
Bại Gia Tử ở bên nói:
- Lần này tiểu Long có thể ở thành Thần Tộc huyết mạch cao đẳng như ta rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.