Nhưng mà Tàn Báo đã mấy ngàn năm không có trở lại rồi, đối với tình thế hiện tại của Trung vực cũng không biết a!
Lăng Tiếu trong đầu không khỏi hiện lên một đạo nhân ảnh, trong lòng thầm than:
- Thần côn a, ngươi ở đâu rồi, mau tới chỉ điểm bến mê cho bản thiếu gia a!
Hai người một câu cũng không nói, ở trong Phong Đô đi hai canh giờ.
Trong nội tâm của Phong Nhã Hinh hiện lên một cảm xúc khác:
- Chẳng lẽ bản tiểu thư không có mị lực sao? Lại đều không để ý đến ta!
- Không đi, nữa, ngươi đưa ta trở về đi thôi.
Phong Nhã Hinh hơi chán nản đánh vỡ yên lặng nói.
Lăng Tiếu phục hồi lại tinh thần nói:
- Vậy Phong tiểu thư đi thong thả, ngày khác có duyên gặp lại!
Phong Nhã Hinh có chút cực kỳ bại hoại nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu nói:
- Ngươi không nghe thấy ta nói gì sao?
- Nói gì?
Lăng Tiếu ngẩn người hỏi, hắn mới vừa rồi quả thật không quá chú ý đến Phong Nhã Hinh nói cái gì.
Phong Nhã Hinh thiếu chút nữa muốn điên lên rồi, thần sắc của nàng trong nháy mắt trở nên lạnh lùng lên, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lăng Tiếu ngươi khá lắm, ta nhớ kỹ ngươi!
Dứt lời nàng bay người lên, hướng phương hướng Phong gia bay trở về.
Lăng Tiếu có chút sờ không được đầu óc nói:
- Đây coi là gì a?
Mặc dù Lăng Tiếu là tay hái hoa lão luyện, nhưng mà đối với tâm tư của nữ nhân cũng là bắt đoán không ra a!
Lăng Tiếu vốn định lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714596/chuong-935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.