- Phụ thân, Thiên nhi mới không có bướng bỉnh.
Tiểu tử không vui mà nhíu lại lỗ mũi nói.
- Không có chuyện của ngươi, câm miệng cho ta!
Lăng Tiếu đối với tiểu Lăng Thiên hung hăng nói.
- Ngươi đi sang một bên cho ta, ai khi dễ tôn tử của ta, ta không chơi với hắn.
Mộng Tích Vân kiên định đứng ở bên phía tiểu tử hướng về phía Lăng Tiếu quát trách nói.
- Mẹ, ngươi đừng đem tên tiểu tử này làm hư rồi.
Lăng Tiếu có chút hết chỗ nói rồi, trong lòng nói thầm:
- Ngay cả mẹ cũng thích tiểu tử này, những ngày an nhàn của ta chấm dứt rồi.
- Ngươi khi còn bé ta cũng cưng chiều như vậy, cũng không thấy ta đem ngươi làm hư rồi.
Mộng Tích Vân liếc mắt nhìn nhi tử một cái nói.
Lăng Tiếu trực tiếp hết chỗ nói, trong lòng kêu rên:
- Có tôn tử liền không cần nhi tử rồi.
Lúc này, Phượng Tiêm Vận hướng Mộng Tích Vân quỳ xuống một cái nói:
- Mẹ, ta biết để cho Thiên nhi đi theo ông ngoại đối với Lăng gia mà nói đúng là bất hiếu, nhưng mà van xin mẹ thương hại ông ngoại cơ khổ một đời, mẹ cũng đừng cùng lão tranh giành có được không? Vận nhi sẽ cả đời hảo hảo hầu hạ mẹ.
- Hài tử ngươi, mau... Mau lại đây, chuyện này ta cũng không làm chủ được, hãy để cho Tiếu nhi đi nới với cha hắn, chẳng qua là ta đang tiếc tôn nhi.
Mộng Tích Vân một tay ôm tiểu Lăng Thiên, một tay đem Phượng Tiêm Vận đỡ lên.
Bạch Vũ Tích một mực thiện lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714487/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.