Đại tế ti dừng bước, Tế ti nữ cũng là vẻ mặt tò mò nhìn Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nói:
- Hiện tại ta đang để cho người trọng kiến Cổ thành rồi.
- Cái gì, ngươi... Ngươi để cho người trọng kiến Cổ thành rồi?
Đại tế ti vẻ mặt khiếp sợ hỏi.
Lăng Tiếu gật đầu khẳng định nói:
- Không sai, oan hồn nơi đó đã bị xua tan, ta để cho người đang trọng kiến lại, ta nghĩ gia gia cùng các tộc nhân khẳng định cũng muốn trở về một lần nữa, cho nên mới tự tiện làm chủ, hi vọng gia gia không lấy làm phiền lòng.
- Không, ta làm sao sẽ trách ngươi được, ngươi làm rất tốt, chúng ta đã dời tộc gần vạn năm rồi, tộc nhân không có lúc nào là không muốn trở về, chỉ là ở đó oan hồn quá nặng, cho dù dùng lực lượng toàn tộc cũng không thể đem oan hồn kia xua tan, cho nên một mực đều không thể trở về tổ địa được, hôm nay ngươi đã làm được, gia gia ta... Ta thật sự không biết nên cảm kích ngươi như thế nào.
Đại tế ti nước mắt tuôn đầy mặt nói, lão càng nói càng là kích động, còn muốn hướng Lăng Tiếu quỳ xuống.
- Gia gia không được!
Lăng Tiếu cùng Tế ti nữ đồng thời hô một tiếng, Lăng Tiếu lại càng đem Đại tế ti đỡ lấy, không để cho lão quỳ xuống, nói tiếp:
- Gia gia, ngươi làm như thế không phải là tổn thọ ta sao? Chẳng lẽ lão nhân gia ngài còn chưa thừa nhận ta là tôn nữ tế của ngươi sao?
- Đúng a, gia gia, Tiếu hắn coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714467/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.