Hắn cảm thấy được cho dù mạo hiểm phiêu lưu đắc tội Đạo Thần minh cũng nhất định phải đem hai tài liệu kia lưu lại trong Đường gia.
Đường Thiên Hào vốn tưởng rằng Lăng Tiếu nghe nói như vậy sẽ lập tức đáp ứng xuống tới.
Ai biết Lăng Tiếu lộ vẻ suy nghĩ sâu xa nói:
- Đường gia chủ, ta biết chỗ khó xử của các ngươi, nhưng muốn ngươi vì hai khối phá thạch này đáp ứng chuyện của ta, trong lòng ta thật sự khó thể bình an, không bằng như vậy đi, các ngươi có thể từ từ suy nghĩ, ta thật sự là không gấp.
Kỳ thật có ai so với Lăng Tiếu càng hiểu rõ ràng tầm quan trọng của hai thứ tài liệu này đối với Đường gia đâu.
Nhớ ngày đó khi ở Vẫn Thạch thành nghĩa phụ Lệ Vanh chính là luyện khí sư tam giai, mặc dù hắn không học được thuật luyện khí của nghĩa phụ nhưng cũng hiểu biết một ít kiến thức về tài liệu luyện khí trân quý.
Hiện tại hắn làm như vậy hoàn toàn là vì lấy lui làm tiến, vì tranh thủ lợi ích lớn hơn nữa cho mình.
Nói thật ra tuy hai loại tài liệu này trân quý, nhưng nằm trong tay hắn chỉ là gân gà, trừ phi hắn thật sự đem ra hội đấu giá, bằng không lưu trữ chỉ như vật trang trí mà thôi.
Người của Đường gia nghe được Lăng Tiếu gọi Vạn Niên Huyền Thiết cùng Vạn Niên Thâm Ngân là hai khối phá thạch, trong lòng thầm mắng:
- Ngươi không vội nhưng chúng ta gấp ah, thật là tiểu tử có mắt không tròng, đây chính là bảo bối thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714365/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.