- Nguyệt nhi dều nghe theo ngươi.
Thải Hà Nguyệt si mê nhìn qua Lăng Tiếu, ôm chặt lấy hắn không muốn buông ra.
Cảm nhận được nhũ phong bạo mãn kia của Thải Hà Nguyệt, Lăng Tiếu một thân nóng rực.
Người trẻ tuổi luôn là vọng động, thanh niên nhân có nhiệt tình tràn đầy sức sống càng là tinh lực vô hạn.
Sau một đêm hoang đường, Lăng Tiếu đem Độc Hạt Tử gọi qua.
- Thiếu gia có gì phân phó?
Độc Hạt Tử hết sức cung kính khom người hỏi.
Có thanh niên trẻ tuổi như Ma Đế làm đối thủ cạnh tranh, Độc Hạt Tử cảm thấy áp lực rất lớn, hắn phải tỏ ra đầy đủ trung thành, mới có thể được vị thiếu gia trẻ tuổi ở trước mắt này thưởng thức, bằng không mộng đẹp Tôn giai của chính mình chỉ sợ bị vô hạn để sau rồi.
Lăng Tiếu tự nhiên không biết Độc Hạt Tử cung kính như thế có nguyên nhân là do tồn tại của Ma Đế, chỉ cảm thấy Độc Hạt Tử hẳn là đã bị vương khí bát phương của hắn kinh sợ mới cung kính như thế, trong lòng rất là thích thú.
- Ta giao cho ngươi một cái nhiệm vụ, nếu như nhiệm vụ này hoàn thành tốt, vạn năm nhũ dịch liền ban thưởng cho ngươi.
Lăng Tiếu nhàn nhạt nói.
- Thiếu gia xin nói, lão bộc tự nhiên sẽ tận tâm làm tốt.
Độc Hạt Tử lập tức đáp, nhưng trong lòng thì mừng rỡ vô cùng.
- Ta muốn ngươi phụ trợ Nguyệt nhi lấy danh nghĩa ta là phò mã của Cổ thành này, gây dựng lại Cổ thành, dĩ nhiên không cần các ngươi đem nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714352/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.