Hai người bọn họ tuy rằng cũng có đan dược trị liệu, nhưng phẩm chất so với thứ Lăng Tiếu tự luyện chế lại kém hơn không ít.
- Các ngươi trước tiên ở đây nghỉ ngơi đi, ta điều tra chút đã.
Lăng Tiếu nói với mọi người một câu liền nhắm mắt lại.
Lăng Tiếu lợi dụng tinh thần lực chậm rãi đẩy mạnh về phía mấy gian đại điện kia, nhưng khi tinh thần lực đảo qua phía trước mấy gian đại điện lại không phát hiện gì cả, người của ba tông có lẽ không ở trong này.
Lúc quét vào trong một tòa đại điện được bảo tồn tương đối nguyên vẹn thì tinh thần lực của Lăng Tiếu lại bị hung hăng bắn ngược về.
PHỐC!
Lăng Tiếu nhịn không được thổ một bún máu.
Người Tử Thiên Tông đều hoảng sợ.
- Tiếu, ngươi sao rồi?
Ngọc Liệt Diễm, Băng Nhược Thủy, Ôn Khả Điệp tam nữ đều quan tâm hoảng sợ nói.
La Mỹ Anh chỉ có thể dùng ánh mắt khẩn trương nhìn Lăng Tiếu, cũng không kêu lên.
Theo sắc mặt của nàng mà xem thì sự khẩn trương nàng đối với Lăng Tiếu cũng không thua chúng nữ chút nào cả.
Người Tử Thiên Tông đều vây qua, Trần Văn Vũ ở bên cạnh hỏi:
- Sư đệ ngươi không sao chứ?
Lăng Tiếu lau vết máu một cái nói:
- Không có việc gì, các ngươi đi theo ta.
Lăng Tiếu đã đoán được mấy đại điện tổn hại kia có lẽ không có thứ gì đó, chân chính có giá trị có lẽ ở chỗ tòa đại điện ở sâu nhất kia.
Tòa đại điện này thoạt nhìn so với đại điện khác thì nhỏ hơn vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714193/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.