Lăng Tiếu liếc mắt nhìn ba nữ tử Long Hải các hình dáng không tệ, không muốn nói thêm điều gì, xoay người định rời khỏi.
Ai ngờ lúc này một nữ tử nhào tới trước mặt Lăng Tiếu, nặng nề quỳ sụp xuống nói:
- Đa tạ ân công cứu mạng, tiểu nữ tử ghi khắc trong tâm khảm suốt đời.
Lăng Tiếu thoáng nhăn mày nhìn thoáng qua nữ tử xinh đẹp kia, thản nhiên nói:
- Ngươi không cần nghĩ ai cũng mê mình, nếu không phải sư tỷ của ta xen vào việc người khác, ta cũng sẽ không xuất thủ.
Dứt lời hắn triệu hoán ra Kim Sắc Lang Vương, lật người nhảy lên lưng đi vào trong bóng tối.
Theo sau truyền lại thanh âm sâu kín của hắn:
- Nhanh chóng rời khỏi nơi này!
Đôi mắt đẹp của nữ tử kia nhìn theo chằm chằm không nháy mắt, trong thần sắc tràn ngập vẻ kiên định.
Nữ tử đứng lên, nhìn đồng bạn của mình nói:
- Mau nhìn xem các vị sư huynh còn khí tức hay không, chúng ta mau rời khỏi nơi này.
Hai nữ tử khác gật đầu, lập tức chia ra xem xét chân khí của đồng môn.
Lúc này một nữ tử hô to nói:
- Đại sư huynh còn hơi thở, huynh ấy chưa chết!
- Thật tốt quá, mau cõng huynh ấy rời đi.
Nữ tử vừa rồi vui mừng hô lên một tiếng, sau đó cùng đồng môn ly khai.
Nhưng trước khi nàng rời khỏi, vẫn không quên nhìn về phương hướng Lăng Tiếu đã đi xa mất dạng.
Khi người của Long Hải các đi được một lúc, vài đạo thú ảnh khổng lồ xuất hiện tại chỗ.
Lăng Tiếu cưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714150/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.