Lăng Tiếu tuy là nghĩ như vậy, nhưng hắn đương nhiên không dám nói, chỉ nghiêm nghị đáp:
- Ôn sư muội ôn nhu dễ thương, mỹ mạo vô song, đương nhiên là một tiểu mỹ nữ người gặp người thích.
Tuy lời này của Lăng Tiếu là thổi phồng Ôn Khả Điệp, nhưng hắn cố tình nhấn mạnh chữ “tiểu”, cũng biểu lộ mình không có hứng thú với một tiểu a đầu.
Tướng mạo Ôn Khả Điệp không thua kém Ngọc Liệt Diễm, Băng Nhược Thủy, nhưng tính cách có chút bướng bỉnh nghịch ngợm, khí chất còn non nớt, mà Lăng Tiếu thì thích nữ nhân thành thục nhiều hơn, mỹ nữ còn nhỏ như Ôn Khả Điệp, hắn không phải không thích mà là chưa muốn tiếp nhận, bằng không cửa ải của Vân Mộng Kỳ cũng khó qua, phải biết rằng hiện tại hắn đã có vài nữ nhân, nếu còn gây thêm nợ tình, nội bộ mâu thuẫn thì thật nguy cơ.
Ở ngoài cửa Ôn Khả Điệp không cảm nhận được ý tứ của Lăng Tiếu, trong lòng cực kỳ đắc ý nghĩ:
- Hừ, xem như ánh mắt ngươi không đui mù, biết bổn tiểu thư xinh đẹp vô song.
Ôn Hải Yến cũng không nghĩ sâu hơn, bà nghĩ Lăng Tiếu cũng có hảo cảm với con gái mình, lại nói tiếp:
- Lời này của tiểu Tiếu nói không sai, trong tông môn Khả Điệp cũng rất được các sư huynh yêu thích, đã có không ít người cầu hôn với ta.
Khi Ôn Hải Yến nói lời này, vẫn một mực chú ý thần sắc của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu không để ý tới ánh mắt của Ôn Hải Yến, vui vẻ đáp:
- Vậy xin chúc mừng sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714126/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.