Chương trước
Chương sau
Hắn rốt cục cũng đạt được một viên Tấn Vương đan, mà một viên Tấn Vương đan khác thì giao cho một gã trưởng lão khác của Mộc Kỳ phong. Tên trưởng lão này cùng Mộc Ân có cùng cảnh giới, chẳng qua là vị trưởng lão này tuổi tác đã cao, nếu thật sự không thể đột phá, không lâu nữa sẽ có đại nạn buông xuống. Tấn Vương đan hôm nay của Lăng Tiếu có thể nói là cứu hắn một mạng a!
Đồng thời, trên Mộc Kỳ phong lại sẽ xuất ra thêm ba tên cao cấp Vương giai, thực lực chính thể nhưng là đề thăng lên một cấp a!
- Lăng trưởng lão, đa tạ ngươi thay lão phu luyện chế đan dược a, lão phu nơi này có chút ít tàng trữ, Lăng trưởng lão để ý thì cứ tùy tiện cầm lấy.
Tên trưởng lão kia hết sức cao hứng nói, đồng thời từ trong không gian giới thả ra không ít dược thảo tam giai trở lên.
Lăng Tiếu khiêm nhường nói một tiếng, liền bắt đầu đánh giá linh thảo mà vị trưởng lão này thả ra.
Lăng Tiếu từ trong đó tuyền được mười mấy gốc tam giai tới tứ giai linh thảo thu vào, coi như là một chút thù lao đạt được khi luyện đan.
Tên trưởng lão kia tùy ý Lăng Tiếu chọn lựa, không có nửa phần bộ dáng đau lòng.
Đang ở lúc Lăng Tiếu cho là được rồi, trong thức hải của hắn truyền đến thanh âm dồn dập của Lục Ông:
- Tiểu hữu, giúp ta lấy một ít gốc Sầm Thụ Căn.
- Sầm Thụ Căn?
Lăng Tiếu nghi ngờ theo chỉ thị của Lục Ông tìm được một gốc linh thảo tầm thường.
Gốc linh thảo này như một cái rễ cây khô héo, thoạt nhìn không có chút nào thu hút, Lăng Tiếu thật sự không biết Lục Ông vì sao coi trọng nó.
Bất quá hắn biết Lục Ông cũng sẽ không nói ra lung tung, cho nên liền đem linh thảo tầm thường kia thu vào, còn lại đều không tiếp tục thu nữa rồi.
Sau khi tên trưởng lão kia thu hồi linh thảo còn dư lại của mình, hướng về phía Lăng Tiếu lại nói một tiếng cảm ơn, liền vội vã rời đi bế quan.
Mộc Ân cũng không keo kiệt, cũng lấy ra không ít linh thảo tùy ý Lăng Tiếu lựa chọn, đồng thời một ít linh thảo chính mình bình thường không dùng đến cũng đều đưa cho Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu là ai đến cũng không cự tuyệt, tự nhiên toàn bộ thu lấy.
Sau khi Lăng Tiếu trở về biệt viện tĩnh tu, liền muốn rút thời gian đến Tụ Linh phong bế quan một đoạn thời gian đột phá đến cao cấp Linh Sư.
Trong một gian phòng nhỏ, một gã thanh niên toàn thân xích lõa ngồi xếp bằng ở trên giường.
Người trẻ tuổi này tướng mạo cực kỳ tuấn lãng, góc cạnh rõ ràng như dao gọt, cả khuôn mặt lộ ra cương nghị lại không mất anh khí, bộ dáng tuấn tú loại này khiến cho thiếu nữ, thiếu phụ nhìn thấy đều muốn động tâm ầm ầm, lại nhìn thân thể cường tráng như hoàng kim chế tạo kia, mỗi một khối da thịt tựa hồ đều tràn đầy năng lượng mang tính bạo tạc, cho hắn thêm mấy phần vẻ cuồng dã.
Người trẻ tuổi này nhắm mắt tĩnh tọa, quanh thân không có bất kỳ khí tức phát ra.
Hắn đang ở ở tinh thần thức hải của chính mình cùng với một lão giả toàn thân phát lục trao đổi, ở bên cạnh hai người còn có hai khỏa hạt châu một hôi một lam, lộ ra vẻ cực kỳ quỷ ý.
- Lục Lão, Sầm Thụ Căn mà ngươi muốn có tác dụng gì?
Lăng Tiếu nhìn Lục Ông hỏi.
Lục Ông vuốt vuốt chòm râu nói:
- Nó đối với ta có tác dụng khôi phục nguyên khí nhất định, đối với võ giả nhân loại các ngươi tác dụng không lớn.
- Cùng Lục Châm Căn có hiệu quả giống nhau?
Lăng Tiếu hỏi.
Thời điểm ở Vẫn Thạch thành, trong buổi đấu giá của La gia, Lăng Tiếu từng vì Lục Ông thu lấy một gốc linh thảo tên là Lục Châm Căn, lúc ấy Lục Ông nhưng là dùng một giọt vạn năm thụ nhũ trấp để trao đổi với hắn.
- Ách... Không cùng một dạng... Khong cùng một dạng!
Lục Ông ngạc nhiên một chút, vội vàng lắc đầu nói. Lão tự nhiên biết Lăng Tiếu rốt cục đang đánh cái chủ ý gì, dĩ nhiên không thể thừa nhận, bằng không lại bị bóc lột đều là không biết chuyện gì xảy ra.
Lăng Tiếu cười hắc hắc nói:
- Không giống với a, vậy coi như được rồi, trước đặt ở chỗ của ta đi.
- Tiểu hữu ngươi cũng không thể như vậy a, Sầm Thụ Căn nhật định phải cho lão hủ a!
Lục Ong lập tức khẩn trương nói.
Trên môi của Lăng Tiếu hiện lên một phen tiếu dung đắc ý, nhìn bộ dạng Lục Ông cũng biết lão đối với Sầm Thụ Căn rất để ý rồi.
- Ai, lão hủ lại trúng mưu của ngươi rồi!
Lục Ông nhìn thấy bộ dáng đắc ý của Lăng Tiếu, không khỏi thở dài một hơi lắc đầu nói.
Nhìn bộ dáng buồn rầu của Lục Ông, Lăng Tiếu thu hồi nụ cười nói:
- Lục lão xem ngươi đem ta nghĩ thành loại người gì rồi, vật này nói cho ngươi liền cho ngươi, ta chỉ muốn biết đây rốt cuộc có ích lợi gì, có thể nói cho ta một chút sao?
Lục Ông thấy vẻ mặt chân thành của Lăng Tiếu, cũng không giấu diếm nữa nói:
- Sầm Thụ Căn quả thật đối với lão hủ có chỗ tác dụng, nó có thể bổ khuyết nguyên khí bị tổn hại của lão hủ, hiệu quả giống như Lục Châm Căn.
Lăng Tiếu hỏi tiếp:
- Vậy ngươi rốt cục cần loại linh thảo gì mới có thể tăng nhanh tu bổ nguyên khí của ngươi, hay là ngươi nói cho ta biết để ta giúp ngươi tìm xem, đây không phải là càng tốt sao?
Lục Ông lắc đầu nói:
- Thành thật mà nói, chỉ cần ta có thể cảm ứng được thứ thích hợp với ta thì sẽ nói cho ngươi biết, những linh căn này là cực kỳ hiếm thấy, bọn chúng ít nhiều đều ẩn chứa bổn nguyên của Mộc thuộc tính, cùng với đại bộ phận linh thảo không giống nhau, cũng chỉ có như vậy ta mới có thể hấp thu bổn nguyên của chúng.
- Bổn nguyên linh lực là cái gì? Lục lão ngươi có thể hay không nói rõ ràng một chút?
Lăng Tiếu vô cùng tò mò hỏi. Lúc trước hắn nhưng là nghe Lục Ông có nói mấy lần, nhưng mà không biết cái gì gọi là Bổn nguyên chi lực.
- Được rồi, ngươi đã hỏi tới, ta liền nói cho ngươi, dù sao đây đối với ngươi cũng là có chỗ tốt!
Lục Ông do dự một chút, tiếp theo mới nói:
- Cái gọi là bổn nguyên, chính là lực lượng nguyên thủy, cũng là năng lượng thuần khiết nhất. Ngũ hành thuộc tính, Quang, Ám, Phong, Lôi bất kỳ thuộc tính nào đều có lực lượng bổn nguyên tồn tại, đó cũng là thời điểm thiên địa sơ khai, phân hóa âm dương liền tồn tại, chẳng qua là trải qua năm tháng dài dòng, phần lớn nhân loại, linh thú cùng linh vật hấp thu phá hư, năng lượng cũng vì vậy trở nên vẫn đục hẳn lên, bổn nguyên năng lượng từ từ trở nên cực kỳ mỏng manh hiếm thấy, bất quá vẫn có không ít địa phương có hàm chứa bổn nguyên tồn tại, chẳng qua là những địa phương kia đều là tuyệt địa mà thiên địa hiếm thấy, cũng tỷ như trong hai khỏa dị châu này của ngươi, bọn chúng đều là thiên địa dị bảo do bổn nguyên năng lượng ngày đêm tích lũy, trải qua vạn năm trở lên mới tạo thành.
- Thì ra là như vậy!
Lăng Tiếu nghe được lời nói của Lục Ông, trong lúc mơ hồ tựa như bắt được cái gì.
Bổn nguyên năng lượng tựa hồ mới là mục tiêu theo đuổi của bất kỳ võ giả nào a!
Lăng Tiếu cũng không biết, những lời này của Lục Ông đã mở ra cho hắn một con đường bước về phía võ học đỉnh phong.
Lăng Tiếu không có tiếp tục đánh chủ ý tới vạn năm thụ nhũ trấp của Lục Ông, liền đem Sầm Thụ Căn để cho lão hấp thu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.