Lăng Tiếu nhíu mày, vừa định lấy lệnh bài ra vào phủ thành chủ ra, nhưng thấy hai người này lạ lẫm, hơn nữa thái độ kiêu ngạo như vậy, đạm mạc nói:
- Tại hạ có việc cầu kiến Cát thành chủ, thỉnh thông báo một chút!
Đệ tử ngoại môn Tử Thiên Tông có mấy ngàn người, đương nhiên không phải ai cũng biết Lăng Tiếu, huống chi Lăng Tiếu trong tông môn không phải là người phi thường nổi danh, hơn nữa hai người trước mặt không phải hạ nhân phủ thành chủ, cho nên không nhận ra.
Tên vừa nói lại nói ra.
- Nơi đây đã không còn Cát thành chủ, đi mau!
Người nọ khoát tay nói một câu, sau đó lui vào trong, đóng cửa lại.
Chuyện này Lăng Tiếu sửng sốt!
Chẳng lẽ vừa rời đi nửa năm thành chủ đã thay người?
Mặc kệ có thay người hay không, Lăng Tiếu có ý định tìm xem là thế nào.
Vì vậy hắn vượt qua tường cao, nhẹ nhàng linh hoạt nhyar vào trong phủ thành chủ.
Trước đây Lăng Tiếu chữa cho tốt chân cho Cát Bối Hân, cảm tình của hai người tăng nhiều, Lăng Tiếu cũng thường thường từ tông môn đi ra làm bạn với Cát Bối Hân, hắn đã sớm thuộc phủ thành chủ như lòng bàn tay.
Lăng Tiếu thu liễm khí tức, cẩn thận từng li từng tí đi tới khuê phòng của Cát Bối Hân.
Thời điểm Lăng Tiếu đi vào cửa phòng Cát Bối Hân, vừa định gõ cửa mà vào thì bên cạnh truyền ra tiếng khóc nức nở.
- Tiểu thư, Liễu đại nhân nói ngươi không đi qua, hắn tự mình đi tới... Ngươi nhanh lên đi.
- Ta... Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714071/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.