- Đại Bạch Sa dừng tay cho ta.
Huyết Côi ngăn cản Đại Bạch Sa dịu dàng quát.
- Đoàn trưởng ngươi tránh ra, tiểu tử này lại làm ô nhục ta, ta hôm nay không giết hắn, làm sao có thể nuốt cơn tức này chứ.
Đại Bạch Sa đã giận đến điên lên rồi.
Hắn đường đường là cường giả Linh Sư, rõ ràng bị một tên mao đầu tiểu tử tát lấy trước mặt chúng huynh đệ, cái này còn khó chịu hơn trực tiếp giết chết hắn.
- Đã đủ rồi, ngươi không phải đối thủ của hắn, đừng đi chịu chết.
Huyết Côi nói.
- Không có khả năng, xem ta tiêu diệt tên tạp chủng chết tiệt này.
Đại Bạch Sa đã bị tức đến váng đầu, nào nghe lọt lời khuyên của Huyết Côi.
Hắn lách qua Huyết Côi, trọng đao trong tay chém ra một đạo linh lực vàng nhạt đáng sợ, nặng nề chém tới Lăng Tiếu.
Một kích toàn lực của đê giai Linh Sư, uy lực quả thật tương đối kinh người.
- Thứ không biết sống chết, mượn ngươi tới khai đao đi.
Lăng Tiếu khinh thường nói một câu, nguyên chỗ lưu lại một đạo tàn ảnh, tránh thoát khỏi một kích của Đại Bạch Sa.
Ầm ầm!
Đao mang như cầu vồng trực tiếp chém ra trên mặt đất một khe hở.
- Đại Bạch Sa coi chừng sau lưng.
Huyết Côi mở miệng nhắc nhở.
- Đã muộn!
Lăng Tiếu nói một tiếng, hai chân đá tới sau lưng Đại Bạch Sa.
BA~ BA~!
Ah!
Đại Bạch Sa bị Lăng Tiếu đạp liền mấy cái, cả người như đạn pháo lần nữa bay ra ngoài.
Lăng Tiếu đắc thế không tha người, lần nữa đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714036/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.