Nhưng mà hôm nay thức hải của hắn phân thành ba khối, nhất một khối to bị lam quang chiếm cứ, một cái khác do sương mù màu nâu đen chiếm cứ, cả hai đang không ngừng thôn phệ nhau, nhưng mà sương mù màu nâu đen liên tục bại lui, cuối cùng nhỏ nhất do tiểu thụ chiếm cứ, tản ra lục mang ngăn cản sương mù nâu đen và hỏa diễm lam quang thôn phệ, độc chiếm một nơi nhỏ bé.
- Tiểu hữu, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!
Lục Ông hỏi thăm Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu thần sắc tối sầm, khó chịu nói:
- Còn từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, thật chê cười, ngươi không thấy chúng sắp nổ chết ta sao?
- Ha ha, hoàn toàn nói sai, hoàn toàn nói sai!
Lục Ông cười xấu hổ cười nói.
Lăng Tiếu nhìn Lục Ông hỏi:
- Lục lão, người xem có biện pháp khiến chúng dừng lại không?
- Biện pháp là có...
Lục Ông nói ra.
Nhưng mà nó còn chưa nói xong, Lăng Tiếu sốt ruột nói:
- Nếu có biện pháp thì ngăn chúng đi, chẳng lẽ lão nhẫn tâm thấy chết mà không cứu sao?
- Tiểu hữu đừng nóng vội, trước hết nghe lão phu nói xong.
Lục Ông trấn an nói ra.
- Ngài nói!
Mặt mũi Lăng Tiếu tràn đầy chờ mong nhìn qua Lục Ông.
Sống còn, Lăng Tiếu có thể không vội sao?
- Ta mang ngươi tiến vào đây, chính là do ngươi ngăn cản chúng!
Lục Ông nói ra.
- Cái gì, ta... Ta ngăn cản chúng, ngươi cũng quá để mắt ta rồi!
Lăng Tiếu chấn động kêu lên.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714030/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.