Trong lòng của hắn quá không cam lòng, thế nhưng mà hết lần này tới lần khác lại không dễ chịu.
Trong óc của hắn không ngừng hiện ra hình ảnh người thân nhất, hiện ra đầu tiên không thể nghi ngờ là phụ mẫu Lăng Chiến cùng Mộng Tích Vân, kế tiếp lại là Vân Mộng Kỳ, Bạch Vũ Tích, Lão thái gia...
Rống!
Một tiếng thú rống đánh tan suy nghĩ của Lăng Tiếu.
- Bại gia tử!
Lăng Tiếu cả kinh kêu lên.
Hắn vừa nghe được tiếng rống của Hỏa Kỳ Lân, không thể kiềm chế vui mừng trong lòng.
- Bại gia tử ngươi ở đâu? Mau tới cứu lão đại ta!
Lăng Tiếu dốc toàn lực kêu lên.
Quả nhiên một cái bóng dùng tốc độ cực nhanh tiếp hắn.
Lăng Tiếu thấy rõ bóng dáng, ánh mắt trì trệ, đồng tử mở thật to.
Ở trước mặt của hắn quả thật lá Hỏa Kỳ Lân, nhưng mà so với Hỏa Kỳ Lân lúc trước lớn hơn không ít, hơn nữa càng tuấn lãng bất phàm, da lông quanh người của nó có hỏa diễm dày đặc, lộ ra nét uy vũ chói mắt, nó ánh mắt của nó to như chuông đồng và linh khí mười phần, thần sắc cao ngạo và khí phách nói không nên lời, sừng trên tráng của hắn dài gấp đôi, một đạo khí thế hoàng giả bức ngươi.
- Ngươi... Ngươi là bại gia tử?
Lăng Tiếu hỏi thăm.
Hỏa Kỳ Lân trước mặt tương tự trước kia, nhưng mà càng cường tráng uy vũ hơn, Lăng Tiếu không dám khẳng định.
Rống!
Hỏa Kỳ Lân gầm nhẹ một tiếng, đi hai bước tới trước mặt Lăng Tiếu, lè lưỡi liễm mặt Lăng Tiếu.
Cảm giác ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714027/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.