Cho dù hắn cũng biết Lăng Tiếu thực lực thấp kém, nhưng đã tới mức sinh tử tồn vong, cũng chỉ có thể ký thác vào tiểu tử này.
Lúc này Ngũ Uy súc thế hoàn tất, chỉ thấy hai chưởng của hắn có kim quáng sáng ngời, linh lực tỏa ra uy áp khủng bố.
Người bên dưới hô hấp dồn dập.
Lúc này bọn người Tề Định đang đại chiến với Mộc Ân phát giác được cái gì, nhìn qua Ngũ Uy quát to:
- Ngươi dám đuổi tận giết tuyệt, Tử Thiên Tông chúng ta sẽ không chết không thôi với Bái Nguyệt Tông.
Vùa phân thần thì Mộc Ân bị Tề Định đánh một chưởng vào ngực, thân thể của hắn bay xa trăm mét, một ngụm máu tươi bắn ra ngoài. Trương Lực bên kia không tốt như thế nào.
Ngũ Uy càng đắc ý cười to.
- Giết sạch các ngươi, Tử Thiên Tông cũng không biết chúng ta làm.
Đúng lúc này Tề Định bỗng nhiên nhìn thoáng qua Ngũ Uy và Lăng Tiếu, ánh mắt nhảy dựng, lúc này quát to:
- Ngũ sư đệ coi chừng sau lưng.
- Hỏng bét!
Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, nhìn qua Hỏa Kỳ Lân thở nhẹ một tiếng:
- Bại gia tử nhanh lên cho ta!
Hỏa Kỳ Lân được Lăng Tiếu chỉ thị, bỗng nhiên gia tốc, lập tức cách Ngũ Uy hơn mười mét.
Ngũ Uy xoay đầu lại, hơi kinh ngạc nói:
- Cái này... Đây là Kỳ Lân thần thú? Không thể nào đâu.
Ngũ Uy không quá tin tưởng lẩm bẩm, hoàn toàn bỏ qua Lăng Tiếu tồn tại, bởi vì một tiểu Huyền Sĩ cao giai, trong mắt hắn chẳng khác gì con kiến, căn bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714020/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.