- Mộng... Mộng Kỳ!
Lăng Tiếu không dám tin nói ra.
Vân Mộng Kỳ xoay người đến, trong đôi mắt đẹp dịu dàng lộ ra thần sắc lo lắng nhàn nhạt, nhưng mà ngữ khí lãnh đạm.
- Ngươi không sao chớ?
Lăng Tiếu cười khổ một tiếng, một tay lau vết máu trên mặt, tận lực không cho Vân Mộng Kỳ nhìn thấy, thế nhưng mà Vân Mộng Kỳ nhãn lực bực nào, tự nhiên nhìn rõ Lăng Tiếu đã bị thương nặng.
- Ta không sao, cám ơn quan tâm!
Lăng Tiếu gian nan đứng lên cười nói.
Đây cũng không phải hắn tận lực giả bộ, mà là hắn hiện tại bị thương nặng, còn không có khôi phục đấy.
Xem Lăng Tiếu suy yếu thnfh bộ dáng như vậy, trong lòng Vân Mộng Kỳ không đau đớn, nàng biết rõ Lăng Tiếu trúng hỏa độc, hơn nữa Chư Như Thường còn nói hắn sống không quá ba ngày, vừa rồi nàng lạnh lùng với hắn nhưng mà trong lòng lại áy náy.
- Chẳng lẽ mặt mũi của mình thực trọng yếu như vậy sao? Có lẽ ta là nữ nhân máu lạnh, hắn đã như vậy, ta vì sao ta còn lạnh lùng với hắn cơ chứ?
Trong lòng Vân Mộng Kỳ tự hỏi.
Nhớ tới cảnh ghi tạc trong lòng ở Hoang Tùng sơn mạch, nam tử trước mặt này từng nhiều lần liều lĩnh cứu nàng, cho nàng cảm giác an toàn, ôm ấp yêu thương, hắn cho nàng truyền thừa của cường giả Địa Hoàng giai...
Nghĩ tới đây nàng cảm giác mình càng ngày càng máu lạnh, càng ngày càng có lỗi với Lăng Tiếu.
- Mộng Kỳ, ngươi... Như thế nào?
Lăng Tiếu phát hiện trong đôi mắt của Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714005/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.