Linh thảo rơi vào trong dược đỉnh lập tức khô lại, vài giọt dược lực tinh hoa bị đề luyện ra.
Động tác của Lăng Tiếu không dừng lại chút nào, cầm một góc linh dược trên bàn ném vào trong dược đỉnh.
Rất nhanh trong đại điện tràn ngập mùi thuốc.
- Nam Cung lão đầu, tiểu tử này thật sự là Luyện dược sư!
Phong chủ Luyện Khí Phong có quan hệ tốt nhất với Nam Cung Thường Nhạc lên tiếng nói.
Nam Cung Thường Nhạc trùng trùng điệp điệp gật đầu đáp:
- Chỉ nhìn thủ pháp khống hỏa của hắn thì tuyệt đối không phải nhất phẩm Luyện dược sư bình thường có thể so sánh được, tiểu tử này mới bao nhiêu ah, cho dù hắn không đạt tới nhị phẩm ta cũng nhất định phải thu,thiên phú luyện đan của hắn còn khủng bố hơn ta vài lần, lúc trước ta lớn như hắn mới miễn cưỡng đạt tới nhất phẩm Luyện dược sư mà thôi.
Chúng trưởng lão nhìn qua Lăng Tiếu đang luyện đan, thần sắc phức tạp, cũng không biết bọn họ suy nghĩ gì.
Nửa canh giờ sau, hai tay của Lăng Tiếu áp vào nhau, hét lớn một tiếng:
- Ngưng cho ta!
Bồng!
Dược đỉnh xuất hiện tiếng lộp bộp, tiếng tuy nhỏ nhưng trong đại điện yên tĩnh thì nó rất được chú ý.
- Hô, đan thành, thỉnh chúng trưởng lão xem qua!
Lăng Tiếu dùng tay lau mồ hôi trên trán, sau đó nhìn qua tám viên đan dược trong dược đỉnh.
Tại sao là tám khỏa đan dược, mà không phải mười khỏa?
Đó là do Lăng Tiếu cố ý gây nên, hắn hiện tại cũng không muốn người ta biết tỷ lệ thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/713971/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.