- Xem ra ngươi không biết hối cải, đã như vầy vậy đừng trách ta!
Trong mắt Hạ Hầu Sử có lệ quang lóe lên, nhìn qua Lao Phạm Thanh nói.
- Lao huynh, đồ trên người chúng là của ngươi.
Dứt lời, mang theo người của mình đi qua một bên.
Nếu không phải tông môn nghiêm cấm không được tàn sát lẫn nhau, Lao Phạm Thanh không ngại giết hai người trước mặt này, huống chi cô nàng này tư sắc thượng đẳng, có thể chơi đùa nha.
- Hoa Hiểu Quế, chúng ta đi!
Vũ Tư Tuyết trừng mắt nhìn Lao Phạm Thanh, vịn Hoa Hiểu Quế rời đi.,
Hoa Hiểu Quế chưa từng thân thiết với nữ nhân như vậy, trong lúc nhất thời sắc mặt đỏ bừng lên.
- Xem ra các ngươi không nhận rõ tình thế rồi!
Lao Phạm Thanh nói một câu, lại vẫy tay với đám người, lập tức có người đi lên vây quanh Vũ Tư Tuyết cùng Hoa Hiểu Quế.
- Các ngươi muốn làm cái gì?
Vũ Tư Tuyết trợn mắt trừng trừng nhìn qua Lao Phạm Thanh nói ra.
- Hắc, muốn làm gì, buông toàn bộ đồ vật ra, bằng không thì ta không ngại cho các ngươi chút giáo huấn.
Lao Phạm Thanh tham lam nhìn chằm chằm vào dáng người uyển chuyển của Vũ Tư Tuyết nói ra.
Vũ Tư Tuyết chán ghét nhìn hắn quát lên:
- Chẳng lẽ các ngươi công nhiên vi phạm quy định của tông môn?
- Ha ha, quy định tông môn chó má, chỉ là không được hạ sát thủ, cũng không có nói không được đoạt tích lũy, ngoan ngoãn lưu lại đồ vật đi, bản thiếu gia không có tính nhẫn nại chơi với các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/713951/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.