Thiên niên kia khẽ lắc đầu chê cười, bỗng nhiên một chút hắn lại nói:
- Tất nhanh, đứa con rể đầu tiên dẫn đầu nghĩ được một bài thơ, hắn nói: Đại tuyết như lông ngỗng, khoái mã đi đi Nam Kiều. Khoái mã trở lại, lông ngỗng vẫn phiêu phù trên mặt nước. Bài thơ này vừa ra, lão gia chủ kia thật là hài lòng tán dương liên tục: Hảo hảo, mã chạy qua lại, tuyết hoa còn đang ở trên mặt nước chưa biến hóa, không tệ.
Nói tới đây, thiếu nữ kia hỏi:
- Vậy nhị nữ tế ( con rể thứ hai ) cùng tam nữ tế lại làm bài thơ gì?
- Nhị nữ tế cũng ngâm một bài: Thiết con ném vào trong nước, khoái mã chạy Đông Kinh. Khoái mã trở lại, thiết con vẫn chưa chìm. Bài thơ này thì lão gia chủ kia cảm thấy tạm được. Tiếp theo lão gia chủ thấy tam nữ tế đang ở trong khổ tư, đoán hắn có thể nghĩ không ra thơ hay, cho nên nói: Quên đi, xem hình dạng của ngươi cũng nghĩ không ra được một bài thơ.
Thiếu niên nói tới đây đã bị thiếu nữ cắt đứt, chỉ thấy nàng tức giận nói:
- Thật là gia hỏa mắt cho nhìn người!
Thiếu niên không để ý đến lời nói của thiếu nữ, tiếp theo lại nói:
- Nghe lời nói của lão gia chủ, tam nữ tế kia cũng nghĩ ra được một bài thơ rồi, hắn giả bộ giống như thư sinh, lắc đầu ngâm nói: Cha vợ phóng cái rắm, khoái mãi đi hướng tây. Khoái mã trở lại, chỗ phun ra cái rắm còn chưa đóng. Lão gia chủ nghe xong lời này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/713926/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.