Lục Ông vuốt vuốt lục tu đáp:
- Đó là đương nhiên, Lục Châm Căn chứa linh khí mộc thuộc tính bổn nguyên, sau khi ta hấp thu nó ít nhất có thể khôi phục năm mươi năm nguyên khí.
- Bổn nguyên linh khí?
Lăng Tiếu sửng sốt một chút hỏi lại, đây là lần đầu hắn nghe được từ này.
Lục Ông nhẹ gật đầu giải thích nói:
- Bất luận loại gì cũng có bổn nguyên linh khí, Lục Châm Căn này tuy rằng không phải bổn nguyên chí bảo, nhưng đối với thụ linh mà nói lại cực kỳ trân quý, đợi lão phu hấp thu đã.
Lục Ông giải thích một câu, không thể chờ đợi được nữa hé miệng hít Lục Châm Căn vào miệng.
Ngay sau đó, lần nữa hóa thành một đoàn lục quang chui vào chính giữa thức hải Lăng Tiếu.
- Này, lục lão, ngài còn chưa cho ta vạn niên thụ nhũ trấp đấy.
Lăng Tiếu tranh thủ thời gian kêu to nói.
Mục đích hắn đấu giá Lục Châm Căn này là vì vạn niên thụ nhũ trấp, khiến mình có thể lại gia tăng một trăm năm thọ nguyên, việc này hắn không thể quên được.
Ngay sau đó, trong đầu Lăng Tiếu truyền đến thanh âm Lục Ông:
- Nhân loại các ngươi chỉ có thể phục dụng vạn năm thụ nhũ trấp một lần, lại phục dụng sẽ không có bất kỳ hiệu quả nào cả, cho nên ngươi lại muốn một giọt cũng vô dụng, dứt khoát để lão phu bảo quản cho nguwoi đi.
Lăng Tiếu nghe xong lời này cơ hồ cuống lên, không nghĩ tới lão gia hỏa này rõ ràng lừa gạt hắn.
- Tức chết ta rồi, lần sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/713875/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.