- Đồ vật này cũng không dễ làm, ta muốn lấy được nó phải trả giá không ít, nếu như ta đạt được thứ đó, không biết Lục lão sẽ cho ta ban thưởng gì, ví dụ như vạn niên thụ căn hoặc vạn niên thụ quả các loại đều được ah!
Lăng Tiếu tự nhiên có thể nghe ra Lục Ông rất cần Lục Châm Căn, cho nên phải đòi hỏi chút thứ tốt trên người Lục Ông.
Lục Ông tức giận nói:
- Tiểu hữu làm người đừng tham như vậy, ta đã cứu mạng ngươi hai lần, không biết tổn thất bao nhiêu nguyên khí của ta rồi.
- Nói thì nói như thế, nhưng ngươi đứng ở giữa thức hải ta tự nhiên phải tốn chút tiền thuê, ngươi cứu mạng của ta coi như tiền thuê đi!
Lăng Tiếu phi thường vô lại nói.
- Được rồi, chỉ cần ngươi đạt được Lục Châm Căn, ta đáp ứng ngươi lại ban thưởng ngươi một giọt vạn niên thụ phù trấp.
Lục Ông cố gắng đáp.
- Tốt thành giao
Lăng Tiếu lập tức nhận lời, vừa nghĩ tới lại có thể gia tăng trăm năm thọ nguyên hắn liền cực kỳ vui vẻ.
Thế nhưng Lăng Tiếu lại không biết lúc này đã bị Lục Ông lừa gạt một lần.
Lăng Tiếu lập tức phân phó Độc Ưng:
- Độc Ưng vô luận trả giá gì cũng phải đấu giá cho được gốc linh thảo này cho ta!
- Thế nhưng, thiếu gia chúng ta đâu có nhiều kim tệ như vậy?
Độc Ưng khó hiểu hỏi ngược lại.
- Ngươi đừng kể nhiều như vậy, cứ gọi giá đi.
Lăng Tiếu nói.
Độc Ưng không cần phải nhiều lời nữa lập tức nâng giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/713871/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.