Bạch Vũ Tích bị Lăng Tiếu vỗ bờ mông, một cổ cảm giác mềm mại đánh úp lại, khiến cho nàng thiếu chút nữa đã mềm nhũn ngã vào trong ngực Lăng Tiếu, nàng hiện giờ đối với Lăng Tiếu càng ngày càng không muốn xa rời, cũng không còn rụt rè thẹn thùng như trước kia, lúc này đến lượt Bạch Vũ Tích nói:
- Thiếu gia, ta. . . Ta muốn.
Lăng Tiếu bị cô nàng này một câu khơi gợi lên dục sơn, không nói hai lời, ôm lấy cô nàng này lần nữa về tới trong phòng, trước tiết hỏa đã rồi nói sau.
Lần này lại bỏ ra một ngày một đêm, cơ hồ giày vò khiến Bạch Vũ Tích vô lực cầu xin tha thứ mới thôi. Nếu như không phải nàng hiện giờ đã là Huyền Giả thì đã sớm không chịu được Lăng Tiếu rồi.
Một sáng sớm, Lăng Tiếu bị nha hoàn của mẫu thân kêu to, nói mẫu thân có việc gọi hắn đi qua.
Lăng Tiếu mới lưu luyến ra khỏi chăn, đi ra ngoài trước vẫn không quên vỗ một cái vào ngực Bạch Vũ Tích:
- Cô gái nhỏ, thoải mái đủ rồi chứ.
- Thiếu gia, Vũ Tích đã đủ rồi. . . Thật sự đã đủ rồi. . .
Bạch Vũ Tích ở trong chăn mặt đỏ bừng liên tục đáp.
- Hắc hắc, đã biết sự lợi hại của thiếu gia chưa?
Lăng Tiếu sau khi cười một câu mới ra khỏi gian phòng.
Lúc đến đại sảnh thì phụ thân hắn Lăng Chiến và Tam thúc hắn Lăng Thao đều ở đó.
- Tam thúc, ngọn gió nào thổi ngươi tới đây thế?
Lăng Tiếu cười nói với Lăng Thao.
- Hảo tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/257518/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.