"Biểu đồ vẽ không đúng." Vu Thần Khiết buồn bực nói.
Nghiêm Mặc bảo cô dịch ghế sang một chút, “Anh xem một chút.”
Mùi sữa tắm dễ ngửi nhẹ nhàng khoan khoái bay vào mũi, giống như một làn gió mát mùa hè xuyên qua sân trường, nhẹ nhàng đi vào chóp mũi.
Vu Thần Khiết buông con chuột ra, đồng thời chuyển ghế sang bên cạnh.
Anh cầm chuột, chuyên chú nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính, áo T shirt chất vải mềm mại buông xuống bên cạnh cô.
Giống như gợn nước trong suốt.
Trời ạ, cô thật sự muốn kiểm tra chất vải bộ quần áo trên người anh.
Cô lặng lẽ duỗi tay về phía chiếc áo T shirt kia nhưng đến lúc gần chạm đến chiếc áo màu xám thì dừng lại.
Nếu như bị anh phát hiện thì làm sao bây giờ?
Thôi, nếu như bị anh phát hiện thì bịa tạm lý do gì đó cũng được.
Tay tiếp tục duỗi ra phía trước, thật nhẹ nhàng cẩn thận, sau đó rốt cuộc cũng chạm đến chất vải mềm mại đó, cảm giác hơi lạnh, là vạt áo T shirt, bị không khí máy điều hòa nhiệt độ thổi mát lạnh.
Trong lòng Vu Thần Khiết sợ hãi chính bản thân mình: Vu Thần Khiết, mày càng ngày càng dày mặt rồi.
Trong phòng thí nghiệm chỉ có tiếng gió thổi ra từ máy điều hòa không khí, tiếng vận hành của máy vi tính và tiếng di chuyển click chuột, nhưng mà đúng vào lúc này, con chuột đột nhiên dừng hoạt động, tiếp theo là giọng nói trong trẻo phát ra.
"Nơi này ——"
Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khiet/2098817/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.