Tác giả: SUNQINGtheWriter.
Lưu ý: KHÔNG CHUYỂN VER.
✻ Chương 122 ✻
Đêm xuống, dưới chân đồi Hị Bách dường như chỉ có thể cảm nhận được độ lạnh lẽo của tuyết và âm thanh cuồng dã của gió trời.
Ngay sau khi Vưu San đưa ra địa điểm, Vưu Thần không đáp lại một lời liền rời khỏi nhà, chạy đến đồi Hị Bách. Giống như khi Vưu Chiếu Hy đến đây, không gian xung quanh vô cùng im ắng và hiu quạnh hoang vu. Bóng tối phủ trùm lên bốn bề, nhấn chìm cảnh sắc hùng vĩ ở nơi đây.
Vưu Thần giương mắt nhìn xuyên qua màn đêm, điên cuồng gọi lớn, "Tiểu Hy, em đang ở đâu? Tiểu Hy!!"
Như cũ, đáp lại lời y chỉ là tiếng gió âm u hiu quạnh.
Tiếp tục đi về phía trước, trên nền tuyết lưu lại thật nhiều dấu chân, nhưng chẳng bao lâu lại bị tuyết lấp lên, che đi mất. Vưu Thần cứ vừa đi vừa lớn tiếng gọi, cho đến khi trước mặt y là một khoảng vực thẳm sâu hun hút. Bước chân dừng lại tại ranh giới mỏng manh đó, lúc này có thể nghe thấy rõ tiếng gió vọng từ dưới vực vọng lên, vô cùng thê lương đáng sợ.
Vưu San cùng Vưu Kiện đuổi theo phía sau anh trai, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy bóng lưng cao lớn của y đang đứng ngay mép của vực thẳm. Hai người dừng bước, liếc nhìn nhau một chút rồi mới tiến lên.
Vưu Kiện nói, "Trời tối thế này thật sự khó mà tìm thấy."
Vưu Thần không quay lưng lại, sắc mặt thăng trầm hỏi Vưu San, "Chắc chắn là ở đây?"
Vưu San nâng mắt nhìn Vưu Thần, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hy-khuc/584605/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.