Edit: Mộc Tử Đằng
Thư Dao nằm trên giường, chỉ cần nhớ tới việc Khương Tri Ngật đang ở dưới lầu, cơn buồn ngủ liền tiêu biến chút ít.
Cô lót vài cái gối dưới eo, nghiêng người nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình, trong đầu suy nghĩ vài chuyện ngổn ngang.
Khương Tri Ngật vẫn không đi, lúc này anh đang ngồi dưới lầu…Buổi trưa thì nấu cơm cho cô ăn, sau khi ăn xong hai người còn cùng nhau đi tản bộ.
Hình ảnh sống chung này khiến cô thấy xa lạ mà lại rất thích. Không giống như dịp tết đến nhà họ Khương, khi đó, cho dù bố mẹ Khương có đối tốt với cô thì trong lòng của cô từ đầu tới cuối vẫn còn một sợi tơ mỏng ngăn cách, hai vị trưởng bối dành cho cô sự ấm áp của gia đình, khiến cô thụ sủng nhược kinh đồng thời cũng thấy bất an, bởi vì sự ấm áp đó được hình thành từ trên sự lừa dối của cô.
Còn hôm nay, đây là nhà cô. Nhiều năm cố gắng và phấn đấu cô mới mua được căn nhà này, trong nhà mỗi một đồ vật trang trí đều được cô bày trí tinh tế. Bất luận là cô có đến thành phố nào làm việc, ở bên ngoài bao lâu thì nơi này vĩnh viễn là nhà của cô, là căn nhà duy nhất trên thế giới này.
Trong nhà này bình thường ngoại trừ cô ra chỉ còn lại nhân viên công tác ra vào, ngay cả bạn cũng ít đến. Nơi này là nơi chứa đựng nhiều sự riêng tư nhất của cô, tất cả mọi cảm xúc được che giấu dưới ống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hon-dien-dao/2465710/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.