🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Edit: Mộc Tử Đằng

Chung Cầm chờ Khương Tri Ngật nhưng anh vẫn luôn không nói gì, bà liền nghĩ có lẽ mình đã trêu chọc anh quá mức rồi, đã chọc giận con trai. Nhưng bà cũng biết, mặc dù tính tình của Khương Tri Ngật lạnh lẽo, quan hệ với bố mẹ cũng không thân mật hài hòa như con cái ở các gia đình bình thường khác, nhưng không khí trong nhà bọn họ vẫn luôn ấm áp hòa thuận.

Chung Cầm ho khan một tiếng, đưa hai mắt nhìn chồng một cái, dịu dàng nói: “Tri Ngật, con còn nghe máy không?”

Khương Tri Ngật hoàn hồn lại, không nghĩ thêm vì sao vừa rồi mình lại thất thần.

“Con nghe.” Anh nhàn nhạt nói.

Chung Cầm cười một tiếng, nói: “Vừa rồi đang nghĩ gì vậy, gọi con mấy tiếng rồi đó.”

Khương Tri Ngật gấp sách lại, không cưỡng ép mình đọc chữ nữa, “Vừa rồi con ra ngoài một chút.”

Chung Cầm ồ lên một tiếng, không hoài nghi gì thêm. Lúc đang nói chuyện điện thoại với bố mẹ còn có thể phân tâm làm những việc khác..Ừ, đúng là tác phong của con trai bà mà.

Chung Cầm nói: “Con và Thư Dao bàn bạc lại xem bố mẹ hai nhà khi nào gặp được nha, mặc dù tạm thời không cử hành hôn lễ nưng việc quan trọng là các con phải đi lĩnh chứng. Cái gì cho được nhà chúng ta đều phải cho, không thể bạc đãi Thư Dao được.”

Khương Tri Ngật không nói.

Chung Cầm kiên nhẫn đợi mấy giây, đến lúc không nhịn được mới nói: “Tri Ngật?”

Khương Tri Ngật khẽ thở ra một hơi, nói: “Tính chất công việc của con và Thư Dao rất đặc thù, để con xem cô ấy sắp xếp thời gian thế nào.”

Chung Cầm a lên một tiếng, có hơi bất mãn: “Con nhìn mình đi, vào giới giải trí làm nam diễn viên, ngay cả chuyện hôn nhân đại sự đều không có thời gian chuẩn bị.”

Hôn lễ không thể làm ngay được, ngay cả chuyện gặp mặt bố mẹ nhà gái để thương lượng chuyện kết hôn cũng không có thời gian, bà rất bực bội đó nha.

Khương Tri Ngật dĩ nhiên nghe ra được ẩn ý trong lời nói của mẹ mình, cùng với giọng điệu cố ý cho anh biết bà đang “tức giận”.

Anh ổn định lại như bình thường nói: “Chờ sắp xếp được thời gian con sẽ nói cho mẹ biết.”

Chung Cầm nói: “Ồ, con trai của mẹ sắp kết hôn rồi, mẹ còn phải chờ con trai thông báo mới có thể gặp được con dâu và nhà thông gia đó.”

Khương Tri Ngật bật cười, vẻ mặt luôn tĩnh táo tan vỡ, giọng nói của anh trầm xuống, nói: “Mẹ.”

Chung Cầm vội điều chỉnh lại giọng điệu, không thể diễn quá lố được.

Bà làm bộ nhượng bộ nói: “Vậy cũng tốt, thời gian có thể trễ cũng được. Nhưng mẹ muốn gặp Thư Dao và cháu nội của mẹ cơ.”

Không đợi Khương Tri Ngật đáp lời, bà đã nhanh chóng bổ sung: “Thư Dao cũng đã mang thai con cháu của nhà họ Khương chúng ta rồi, ngay cả con dâu mà mẹ cũng không được gặp sao?”

Khương Tri Ngật bất đắc dĩ nói: “Chờ Thư Dao có thời gian con sẽ thông báo cho mẹ biết.”

—-a a a!

Chung Cầm kêu gào trong im lặng, nhưng lời đã nói tới nước này rồi, hôm nay nội dung nói chuyện điện thoại với Khương Tri Ngật so với quá khứ còn nhiều hơn, mặc dù chưa đạt được mục đích nhưng bà đã rất hài lòng.

Ngọn núi băng muốn kết hôn! Còn sắp làm bố nữa! Tương lai còn dài dài, bọn họ có dư thời gian để gặp mặt con dâu.

Đợi thêm nửa năm nữa, cháu nội của bà cũng đã ra đời, suy nghĩ tới đây thôi đã thấy kích động rồi, Khương Tri Ngật làm diễn viên ở trong giới giải trí, ngày nào bà cũng hóng scandal của anh, nào là scandal bạn gái gì gì đó, nhưng chờ nhiều năm rồi, Khương Tri Ngật cũng đã thành diễn viên nổi tiếng nhưng vẫn không có tin tức yêu đương nào bị truyền ra ngoài.

Chung Cầm vừa kiêu ngạo lại vừa tiếc, con trai của bà bất luận ở trong ngành nào cũng là người tỏa sáng nhất nhưng lại không chịu đi tìm bạn gái.

Bây giờ bất ngờ bà lại có con dâu, cháu nội cũng sắp có luôn rồi! Thật sự là giống như giấc mơ thành sự thật, Chung Cầm vô cùng kích động.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Khương Tri Ngật, Chung Cầm lập tức mừng rỡ nói với chồng: “Quốc Nguyên, là sự thật, Tri Ngật sắp kết hôn rồi!”

Khương Quốc Nguyên đã nghe hết cuộc gọi giữa vợ mình và con trai, ông gật đầu một cái, trong mắt mang theo ý cười, nói: “Rất tốt.”

Dừng lại một chút rồi bổ sung: “Tri Ngật thích cô gái đó, chắc hẳn em cũng sẽ thích.”

Chung Cầm đặt điện thoại xuống, nói: “Vâng, em tin tưởng ánh mắt của con trai chúng ta.”

Nhìn từ một góc độ khác mà nói, cuộc hôn nhân này là giữa Khương Tri Ngật và Thư Dao, từ xưa tới nay, quan hệ mẹ chồng nàng dâu là vấn đề khó giải thích nhất, nếu như vừa khéo bà và Thư Dao không hợp tính cách của nhau, vậy thì bà cũng không can thiệp vào cuộc sống hôn nhân của con cái.

Cuộc sống của Chung Cầm rất tốt, từ nhỏ đến lớn đều không chịu tủi thân gì, cũng chưa bao giờ tự tìm rắc rối. Bà thông minh, dịu dàng, sẽ không giống như những bà mẹ ở những gia đình khác, phá hỏng cuộc hôn nhân của con cái.

Bà làm bất kỳ chuyện gì cũng đều đặt việc khiến đối phương vui vẻ lên trước, đối với cuộc hôn nhân của Khương Tri Ngật và Thư Dao, bà cũng sẽ giữ thái độ hiền hòa như vậy.

….

Khương Tri Ngật tắt máy, anh ngồi trong thư phòng một lúc. Trong đầu lặp đi lặp lại cuộc gọi với Chung Cầm vừa rồi, hẳn lúc này nên xong rồi mới phải.

Thế mà khi anh đặt điện thoại lên bàn, ánh mắt nhìn qua quyển sách vừa rồi mình đọc lúc nói chuyện với mẹ, nhưng trong lòng anh từ đầu tới cuối đều chỉ quấn quýt mấy chữ hôn nhân, hôn lễ.

Anh lẳng lặng ngồi trên ghế, trên mặt không có biểu cảm gì, không biết qua bao lâu, anh đứng lên bỏ sách lên kệ sách, đóng cửa lại, cũng không mang theo di động liền rời khỏi thư phòng.



Thư Dao ở nhà nghỉ ngơi bốn ngày, rốt cuộc đến khi nhận được điện thoại của Trần Băng, cô nghĩ nên bắt đầu làm việc rồi.

Mặc dù khó có được dịp nghỉ ngơi, hơn nữa theo như tình trạng thân thể của cô bây giờ mà nói, nghỉ ngơi nhiều nhất định sẽ tốt hơn. Nhưng mà cô đã ở nhà mấy ngày rồi, lúc đầu còn thấy thật thoải mái nhưng trong thời gian dài, trong lòng cô có hơi trống rỗng và nhàm chán.

Trước đó Trần Băng đã nói chuyện điện thoại với cô, mấy tháng trước đã quyết dịnh chụp ảnh bìa cho một trang tạp chí, hợp đồng cũng đã ký rồi. Bây giờ dáng người của cô không nhìn ra được thay đổi gì, được chụp ảnh bìa cho tạp chí đối với tài nguyên trợ cấp trang phục mà nói là có ích rất lớn, hơn nữa so sánh với những công việc khác thì việc này thoải mái hơn nhiều. Thư Dao có thể tự mình hoàn thành được.



Trước ngày chụp ảnh bìa một ngày, Thư Dao bắt đầu giảm bớt lượng cơm lại, bây giờ tình trạng thân thể của cô không thể ăn thiếu bữa như trước được, phải luôn đảm bảo đủ lượng dinh dưỡng cần thiết cho cơ thể, nhưng vẫn tận lực giảm thiểu lượng đường và calo hấp thụ vào cơ thể.

Mỗi bữa cơm cô chỉ ăn năm phần no, để cho trong dạ dày có thức ăn là được, cũng không thể ăn quá no.

Trước khi đi ngủ cô ngâm nước nóng mười lăm phút, để cho lỗ chân lông khắp người giãn nở, sau đó cẩn thận thoa mỹ phẩm dưỡng da lên người, xoa bóp làn da, cuối cùng lên giường ngủ trước mười giờ.

Ngoài dự liệu là buổi tối này cô ngủ vô cùng ngon còn có một giấc mơ ngọt ngào, Thư Dao không ngừng mỉm cười, cảm giác vô cùng hạnh phúc. Sau khi tỉnh giấc, cô cũng không nhớ rõ nội dung mình mơ là cái gì, chỉ có thể nhớ mang máng mình rất hạnh phúc, cảm giác ngọt ngào đó cứ quanh quẩn mãi trong lòng, khiến cho cô sau khi rời giường trên mặt vẫn không khống chế được lộ ra một nụ cười hạnh phúc, cả người tỏa ra khí chất vui vẻ và dịu dàng.

Sau khi rửa mặt xong, cô mặc đồ chỉnh tề, không trang điểm, để mặt mộc đi ra ngoài, mặc dù hoàn toàn không trang điểm gì, nhưng lại làm cho trợ lý và nhân viên trang điểm khen cô xinh đẹp không ngớt.Tác giả có lời muốn nói: Nam nữ chính bắt đầu có hành động rồi, kích động xoa tay ~ ヽ(^Д^*)/.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.